CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 268

– “Lại nói tiếp, bảo tàng này cũng không khó tìm, nhưng nhiều năm

qua chưa từng bị động đến, ngươi đoán vì sao?”

– “Vì sao?”

– “Mặc dù có người tìm được vào đến nơi rồi, nhưng không có con

dấu Vân thị thì không ra được, chỉ có thể chết ở trong mật thất. Cửa vào
mật thất bị áp lực của nước ngăn cản, chỉ có thể vào mà không có ra, duy
nhất lối ra là dọc theo thông đạo tới nơi này, cửa ra có đặt một cơ quan, chỉ
có con dấu Vân thị mới có thể mở. Bảy người chết ở đó hẳn là bị nhốt đến
chết. Người thiết kế mật thất này phỏng chừng cùng người chế tạo ra kim
tỏa là một, đích thật là kỳ tư diệu tưởng, khiến cho người ta khâm phục.”

Kế Diêu đem con dấu đưa cho Tiểu Từ, Tiểu Từ nhìn ngọc thạch lóe

ra hào quang, kinh ngạc sửng sốt. Phảng phất như một tuyệt thế mỹ nhân,
dụ người ta thân cận nhưng lại giết người vô hình vô bị. Nàng giống như
ngửi thấy mùi máu tanh lưu lại trên con dấu, trong tiềm thức có chút kháng
cự, rốt cuộc không muốn giữ lại.

– “Kế Diêu, ngươi cầm đi.”

Kế Diêu đem con dấu đặt trong tay nàng, ôn nhu nói: “Đặt trong kim

tỏa tương đối an toàn, ta khi cần sẽ lấy.”

Tiểu Từ gật đầu tiếp nhận, nhịn sự khó chịu trong lòng đem con dấu

cất vào kim tỏa.

Kế Diêu đột nhiên xuất ra một đôi khuyên tai bằng trân châu, đặt ở tay

nàng. Châu quang ôn nhuận, trong trẻo như nước.

Tiểu Từ nhìn đôi khuyên tai trong lòng bàn tay, sóng mắt chợt lóe, khẽ

cười nói: “Tặng cho ta sao?”

Kế Diêu khụ một tiếng, ngắt lời nói: “Trời tối rồi, quay về ngủ đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.