CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 267

Kế Diêu đã cởi bỏ y phục ẩm ướt, gặp Tiểu Từ bất thình lình vén màn,

có chút kinh ngạc xấu hổ, thấp giọng nói: “Đem y phục của ta đến đây.”

Tiểu Từ sắc mặt đỏ bừng, buông màn trướng đi lấy y phục qua.

Kế Diêu đổi được y phục, vừa đem vạc giường đóng lại. Vừa quay đầu

đối diện mới ánh mắt tò mò của Tiểu Từ.

Hắn thấp giọng nói: “Trách không được, bên trong cuốn da dê lộ liễu

viết chỗ cất giấu của bảo tàng. Tất cả nhìn qua tựa hồ rất đơn giản. Ngươi
đoán vì sao?”

– “Vì sao?”

– “Bảo tàng cũng không khó tìm, dưới hồ có một cái mật thất, tấm bia

đá khắc chữ chính là cơ quan.”

Tiểu Từ vui vẻ nói: “Ngươi tiến vào? Bên trong có cái gì?”

– “Đích thật có vô số kể vàng bạc châu báu.”

– “Lần sau mang ta đi xem.”

– “Ngươi không thể đi.”

– “Vì sao?”

– “Bên trong còn có bảy người.”

– “Cái gì?”

– “Người chết.”

Tiểu Từ sắc mặt trắng nhợt, kinh sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.