CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 28

Kế Ân Mặc lên tiếng giảng hòa: “Ăn cơm trước, biểu tỷ đường xa tới

chơi, ta vừa rồi phân phó nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, biểu tỷ, mời!”

Đề tài học nghệ tạm thời dừng lại, Kế Diêu âm thầm thở phào nhẹ

nhõm, mặt mày dãn ra, Tiều Từ nhìn thoáng qua, cảm thấy hắn so với Đông
Sơn a bảo đẹp hơn một trăm lần, giống như người trong họa.

Ăn cơm xong, Lâm Phương nhiệt tình hiếu khách dặn dò Kế Diêu đưa

Tiểu Từ đi dạo.

Tiểu Từ hiển nhiên cầu còn không được, nàng từ lúc tám tuổi bắt đầu

có trí nhớ, chưa từng xuống núi. Đến Định Châu, quả thực phải xem cho đã
mắt.

Đi dạo một lúc, Tiểu Từ hứng thú không giảm, Kế Diêu lại phiền

muốn chết, thẳng đến khi Kế Diêu bụng đói kêu vang, Tiểu Từ vẫn mắt
sáng như sao.

Kế Diêu cố gắng theo sát, Tiểu Từ như một con chim hỷ thước, bắt

gặp đồ chơi bên đường đều hô to gọi nhỏ, nhận lấy ánh mắt quan sát của
mọi người, làm cho hắn thực không được tự nhiên. Hắn nghiêm mặt, lặng
lẽ theo phía sau trả tiền. Thẳng đến khi Tiểu Từ cầm trong tay không dưới
mười thứ, muốn một đống hoa hô lên đòi nhét trong tay hắn, hắn cắn răng
nói:

– “Ngươi muốn đi dạo tới khi nào?”

Khuôn mặt Tiểu Từ tỏa sáng, thản nhiên cười:

– “Nghe nói chợ đêm ở đây rất náo nhiệt, chúng ta phải xem hết mới

quay về chứ?”

Xem hết chợ đêm? Kế Diêu nhìn thoáng qua ánh chiều tà, trước mắt

đầy hắc tuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.