CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 309

Trong lòng Tiểu Từ nhiều lần hồi tưởng lại lời nói cùng vẻ mặt của

mẫu thân Vân Dực, một chủ ý đột nhiên hiện lên trong đầu nàng. Nàng
nhịn nửa buổi rốt cuộc không chịu được, trực tiếp hỏi Thư Thư: “Thư Thư,
không thể nhờ mẫu thân Vân đại nhân đến an ủi ngoại công ngươi chút
sao? Hắn cả ngày đóng cửa không ra, đến ăn uống cũng không màng, làm
trong lòng chúng ta rất áy náy.”

Thư Thư sửng sốt một lát, cười nói: “Chủ ý này không tệ, chỉ có điều

không thực hiện được. Mẫu thân Vân đại nhân tính tình cương liệt, nguyên
là nha hoàn của mẫu thân ta, vẫn luôn đối với mẫu thân ta cung kính, xem
như ân nhân. Sai lầm năm đó, nàng vô pháp tiếp nhận, ngay cả mẫu thân ta
cũng không qua lại, một lòng hướng phật, không gặp người ngoài.”

Tiểu Từ thất vọng nga một tiếng.

Thư Thư vén mành xe ngựa, nhìn bầu trời đêm bên ngoài, buồn bã

nói: “Người khác khuyên, không bằng chính mình nghĩ thoáng.”

Trở lại Ẩn Lư, bốn người không hẹn mà cũng đến phòng Vân Trường

An, đã thấy cửa phòng mở rộng.

Thư Thư vội vàng gọi Hồ quản gia, lão Hồ ngạc nhiên nói: “Lão gia

nói muốn vào thành.”

Thư Thư bước vào trong phòng, chỉ chốc lát cầm ra một mảnh giấy.

Đối Kế Diêu nói: “Người đi Kinh thành.”

- “Kinh thành?”

- “Đúng, muốn đến hoàng lăng Vân gia nhận tội. Thật là, ai.” Thư Thư

quay người vào phòng, chỉ chốc lát viết một phong thư đưa cho lão Hồ nói:
“Ngươi nhanh đến phủ thứ sử, giao cho Vân đại nhân.”

Tiểu Từ hậm hực trở về phòng, tâm tình có chút buồn bực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.