CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 310

Kế Diêu an ủi nói: “Không cần lo lắng. Thư Thư nhất định sẽ sắp xếp

người ở Họa Mi sơn trang chiếu cố hắn.”

Tiểu Từ cau mày ngạc nhiên nói: “Thư Thư như thế nào đột nhiên cải

tà quy chính? Từ chết cũng không thừa nhận đến không đánh đã khai.”

Kế Diêu mỉm cười: “Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Bảo tàng giao

cho Vân đại nhân, hiện tại trên người chúng ta cũng không có gì khiến
người ta nghĩ đến. Hắn nếu đã thẳng thắn, đó là muốn cùng chúng ta hóa
thù thành bạn, chúng ta là người biết thời thế, sao lại không làm? Nếu qua
lại cũng không có gì, tự nhiên không cần canh cánh trong lòng. Bất quá,
con người Thư Thư như thế nào, tạm thời chưa thể kết luận. Lòng người
khó dò, chúng ta cẩn thận một chút là được.”

Tiểu Từ gật đầu nói: “Chúng ta khi nào thì rời khỏi đây?”

- “Ta đáp ứng Vân đại nhân lưu lại một tháng chỉ điểm cho thủ hạ của

hắn một chút kiếm thuật, coi như là góp một phần tâm sức. Tháng sau
chúng ta sẽ về Định Châu.”

Tiểu Từ gật đầu, trong lòng thấp thỏm không yên, trở lại Định Châu là

muốn gặp cha mẹ hắn sao?

Quả nhiên, Kế Diêu nói tiếp: “Mẫu thân ta nhất định thích ngươi.”

Tiểu Từ cúi đầu không nói, hai má bị lây nhiễm một tầng mây hồng,

dung nhan thẹn thùng mà bạc mị.

Ánh nến lay động, tựa hồ lông mi của nàng cũng hơi hơi rung rung.

Tâm hắn rung động không thôi, ý nghĩ muốn chạm đến nhưng rất nhanh
kìm lại. Hắn vươn tay, nhẹ nhàng vuốt lông mi nàng, cảm giác ngứa ngứa
đâm vào ngón tay hắn. Nàng né tránh, càng thêm ngượng ngùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.