CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 335

ngay cả một con thỏ cũng không dám đụng đến, so với nàng còn nhát gan
hơn.”

Nàng yên lặng không nói gì, trong mắt tất cả đều là hoảng hốt sợ hãi,

hắn có chút hối hận, có lẽ không nên nhanh như vậy nói ra những lời này,
làm cho nàng sợ hãi như thế, nhưng là hắn lại không hối hận, hắn thích
nhìn nàng dáng vẻ bướng bỉnh không khuất phục. Hắn cũng không có nhiều
cơ hội cùng nàng một chỗ, cho nên hắn không thể bỏ qua. Hắn cũng biết
trong lòng nàng chỉ có Kế Diêu, muốn đoạt lòng nàng có bao nhiêu khó
khăn, thế nhưng hắn luôn muốn làm chuyện không dễ dàng, nàng cũng là
một trong số đó.

- “Nàng có biết vì sao trong máu ta có độc?”

Tiểu Từ lắc đầu, không quan tâm mọi thứ về hắn, thầm nghĩ phải mau

thoát khỏi đây.

- “Cha ta có sáu bà vợ, nhị nương đối với ta tốt nhất, có cái gì ngon

cũng mang đến cho ta, so với nương dường như còn thân hơn. Thân thể ta
vẫn luôn rất yếu, cha ta chỉ có ta là nhi tử duy nhất, sợ dưỡng không sống,
thỉnh không biết bao nhiêu sư phụ dạy cho ta võ công, cường kiện thân thể,
nhưng vẫn không có hiệu quả, thẳng đến sau này, mới biết nguyên lại nhị
nhương luôn đối ta hạ độc. Bà không có con, cũng không muốn người khác
có. Ta tuy rằng trị hết bệnh, nhưng độc trong máu vĩnh viễn không thể
thanh sạch. Bất quá như thế cũng cũng có lợi, từ đó độc dược đối với ta
không có tác dụng. Ta mới biết được nhát gan hay lương thiện đều không
tốt, thỏ con luôn là thức ăn của loài lang sói. Đặc biệt nam nhân, nhất định
phải làm sói, làm ưng, mới có thể ăn những con thỏ như nàng thế này.” Hắn
cúi thấp đầu cười một tiếng: “Ta về sau gọi nàng là con thỏ nhỏ được
không?”

Tiểu Từ hoảng hốt giãy dụa, kêu lên: “Không cần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.