CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 349

lựa chọn nào khác. Biển mây chìm nổi, gió xuân dập dờn, nửa thanh tỉnh
nửa ngây ngất, nửa trúc trắc nửa e lệ.

- “Ngươi không phải muốn xem quyển sách đó sao, ta họa cho ngươi

xem.” Hắn ở bên tai nàng mập mờ nói, vành tai nho nhỏ ở trong miệng hắn,
run rẩy không ngừng.

Bạch ngọc lăng la đoạn, lấy tay vẽ đỏ xanh.

Từng tấc từng tấc khiêu khích, màu hồng phấn nhiễm tận xuân trướng.

Triều thối, ý mãn.

Kế Diêu tưởng cầm đuốc soi cây hải đường ra hoa. Tiểu Từ đỏ bừng

cánh tay ngọc đoạt lấy giá cắm nến.

Trong trướng, một trận chiến vừa ngừng, đánh một trận lại vùng lên.

Tiểu Từ một tay kéo chăn, một tay cướp đoạt nến, vội vã dập tắt ánh nến.
Kế Diêu một tay bưng nến, một tay che chở ngọn lửa, mắt nhìn xung
quanh, tay chắn tứ phương.

Nàng một bên phòng thủ một bên tấn công, mệt mỏi nửa ngày cuối

cùng cũng không thổi được nến, ngược lại trước ngực còn bị thất thủ một
lần. Kế Diêu đang muốn tiếp tục, đem chăn kéo tuột xuống, nhìn không sót
một thứ gì.

Tiểu Từ vừa thẹn vừa giận, thuận tay lấy trung y bên gối, không nghĩ

tới, trung y tơ tằm mỏng manh. Trong trướng lướt qua ánh lửa chợt lóe, Kế
Diêu cả kinh, vội vàng vén màn đem trung y cùng giá nến đặt ở trên mặt
đất.

Nhìn lén bất thành, suýt nữa hỏa thiêu la trướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.