CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 406

đôi lúc còn viện thủ cho Mộ Dung Trực, mặc dù có chút thiếu phương
pháp, nhưng hắn kinh nghiệm ứng chiến phong phú, thỉnh thoảng xuất ra
kỳ chiêu cứu vãn bại cục.

Triển Hoằng cùng Thư Thư ở một bên mắt lạnh xem cuộc chiến, sắc

mặt ngưng trọng, hai người đều nhìn không ra sơ hở. Nhãn lực của thành
chủ Vân Quan chắc chắn cũng không mạnh hơn họ.

Thư Thư gấp chiết phiến, đối Triển Hoằng nói: “Trước Vân Quan lập

tức quyết đấu, thủ hạ của Vân đại nhân tuy rằng võ công không bằng nhị vị,
nhưng bọn họ ở trên ngựa tác chiến, đến lúc đó tự nhiên cũng có chút thuận
lợi, cho nên, Mộ Dung minh chủ thất bại, Cao đại nhân ngay lập tức viện
thủ, thay hắn thụ thương, chính là như vậy.”

Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Vân Dực an bài sáu con chiến mã.

Kế Diêu có chút do dự, đối An vương nói: “Vương gia, ta chỉ quen

cưỡi ngựa của mình, nơi ở cách chỗ này rất gần, có thể hay không chờ ta
một lát, ta rất nhanh sẽ dẫn ngựa trở lại.”

Triển Hoằng gật đầu: “Ngươi đi đi.”

Kế Diêu phi thân, chạy nhanh đến chỗ ở. Kỳ thật, hắn là muốn trở về

nói với Tiểu Từ một tiếng. Trước khi đi, nàng còn đang ngủ, mái tóc như
mây trải dài trên giường, giống như từng ngọn sóng, ở trên chiếc gối thêu
hai con chim uyên ương chơi đùa. Hắn đứng ở trước giường tinh tế nhìn,
rất muốn vuốt ve, rốt cuộc vẫn nhịn xuống, không muốn phá vỡ mộng đẹp
của nàng.

Tuy rằng đối với võ công của chính mình và Tiểu Chu cực kỳ tự tin,

nhưng trong lòng vẫn có một sợi tơ mềm nhẹ cuốn quanh. Nghĩ liếc nhìn
nàng một cái, nói với nàng một tiếng, lúc này mới yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.