CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 433

Tiểu Từ nắm chặt bàn tay, các khớp ngón tay căng lên, chỉ như thế

mới có thể ngăn cản đầu ngón tay run rẩy.

- “Nữ nhi của sư phụ ta, như thế nào trúng độc?”

Tang Quả liếc mắt nhìn nàng một cái: “Ngươi không tự mình đi hỏi sư

phụ sao?”

- “Ta làm sao dám trước mặt người nói đến chuyện thương tâm này?

Cầu ngươi nói cho ta biết.”

- “Nàng năm đó là đồ đệ tổ phụ ta tâm đắc nhất, từng thề không ly

khai khỏi dược vương cốc trợ giúp tổ phụ ta nghiên cứu chế tạo giải dược
cho nhất mộng đầu bạc. Nhưng là sau này nàng lại quay lưng với lời thề bỏ
đi, lén lút lập gia đình sinh con. Tổ phụ ta hận nhất là bị người ta lừa gạt
phản bội, từ nhất phiến môn biết được tin tức về nàng, liền hạ độc nữ nhi
nàng, coi như bức bách nàng tiếp tục nghiên cứu chế tạo giải dược. Người
quan trọng nhất bị trúng độc, tự nhiên càng hao hết tâm lực suy nghĩ cách
giải độc.”

- “Vậy Vân Tưởng vì sao chết, không phải nói trúng nhất mộng đầu

bạc chỉ ngủ say thôi sao?”

- “Cái này ta cũng không rõ lắm. Trượng phu nàng ôm hài nhi đến tìm

tổ phụ ta trả thù. Sau đó đem đứa nhỏ mai táng ở trong khóm hoa, chính là
muốn kích động tổ phụ ta, lúc nào cũng nhìn thấy, khiến cho hắn áy náy.
Kỳ thật, tổ phụ ta cũng không muốn đứa nhỏ chết, bất quá là dùng biện
pháp cực đoan bức Tiêu Dung càng dụng tâm giải độc thôi.”

Tiểu Từ hít thật sâu một hơi, dồn toàn bộ khí lực toàn thân, không lưu

loát hỏi: “Vậy, người trúng độc có phải hay không trên người lưu lại ẩn ký
màu đỏ hình hoa anh túc?”

- “Ngươi làm sao biết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.