CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 466

- “Ta đang suy nghĩ.”

- “Ngươi từ từ suy nghĩ, ta không vội.”

- “Được.”

Hắn rốt cuộc ngủ, nàng chậm rãi ngồi dậy, cẩn thận cởi bỏ kết tóc.

Hắn ngẫu nhiên cảnh giác động động đuôi long mày, nàng liền dừng lại.

Nút thắt rốt cuộc rời ra, nàng nhẹ nhàng rời giường, mở gói đồ của

mình, lấy ra con dấu của Lâm Hạm. Nàng từng nghĩ có một ngày nhất định
phải ở trên người hắn ấn dấu ấn của chính mình.

Nàng cầm lấy con dấu, nhớ đến vết thương trước ngực hắn.

Nàng lẳng lặng đứng ở bên giường, nhắm mắt lại cũng có thể tìm được

vết sẹo đó, nàng lại chung quy không làm được. Về sau, khi nhìn thấy vết
thương trước ngực hắn hẳn sẽ nhớ đến nàng đi, nếu có một nữ nhân khác ỷ
ôi trước ngực hắn hỏi đến vết thương này, hắn cũng sẽ nhớ tới nàng đúng
không?

Tâm tình chua xót từ trong lòng dội thẳng đến tim, tới chóp mũi, tới

hốc mắt, hóa thành giọt nước trong suốt. Nàng không còn đủ sức nhìn tiếp
nữa. Bàn tay phất lên, ở trên không trung một lượt sương mù.

Trời hửng sáng, Tiểu Chu mở cửa, bị hù sợ. Không nghĩ tới sớm như

vậy người đến gõ cửa phòng hắn lại là Tiểu Từ.

Phản ứng đầu tiên của hắn chính là hỏi: “Kế Diêu làm sao vậy?”

Tiểu Từ cười cười: “Hắn ngủ. Ta vào trong thành một chuyến, ngươi

một lát nữa đem thuộc này vào cho hắn.” Nàng đưa ra một gói thuốc bột,
sau đó xoay người rời đi.

- “Ngươi có chuyện gì, ta giúp ngươi làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.