CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 465

hảo, bản thân nàng mệnh trong sớm tối, làm sao có thể nhẫn tâm khiến hắn
đau khổ?

Nàng mâu thuẫn thống khổ đến cực điểm, vẫn là nên ích kỷ một chút,

theo đuổi khoái ý ngao du sơn thủy cùng hắn, dùng hết thời gian cuối cùng
bên cạnh hắn? Hay là nên nhẫn tâm một chút, làm cho hắn nhất thời thống
khổ, để hắn rời đi? Nàng nên cảm thấy may mắn hắn yêu nàng, hay khiến
cho hắn hận nàng, quên nàng?

Hắn thấy nàng không đáp lại, nhất thời tức giận, nhắc nhở: “Ngươi đã

trở thành nữ nhân của ta, quyết không thể thay đổi thất thường, nay Tần
mai Sở. Muốn hối hận, đã quá muộn rồi, nếu còn trêu chọc ta, ta sẽ quấn
lấy ngươi cả đời. Về sau ngoan ngoãn làm Kế Vân thị.”

Kế Diêu nói xong “Kế Vân thị”, đột nhiên ý thức được mình có chút

sơ suất, lo lắng Tiểu Từ truy vấn. Lại không thấy nàng nói chuyện. Tay
nàng chỉ đặt ở trên ngực hắn cẩn thận vuốt ve, bàn tay nho nhỏ ở trên
miệng vết thương dừng lại thật lâu.

- “Ngươi sẽ nhớ rõ ta sao?” Nàng đột nhiên hỏi một câu, hơi thở ôn

nhuyễn phun ở trước ngực hắn. Hắn vừa thương yêu vừa buồn cười.

- “Ta làm sao có thể không nhớ rõ nàng. Ngươi mỗi ngày đều ở trước

mắt ta.”

Nàng từ từ thở dài, sau một lúc lâu nói: “Ta ở trên ngực ngươi, để lại

một vết sẹo.”

- “Không phải ngươi, là Cao Túc.”

Nàng tăng thêm giọng điệu: “Là ta.”

Kế Diêu nở nụ cười: “Hảo, là ngươi, vậy ngươi như thế nào bù lại?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.