CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 483

Thư Thư dứt khoát giở trò vô lại: “Cũng đúng. Ta đã lâu không nghe

nàng mắng ti bỉ. Ta còn có chút hoài niệm.”

Tiểu Từ phì cười. Có lẽ đối với hắn không yêu, có lẽ là bởi vì tuyệt

vọng. Nàng ngược lại ở trước mặt Thư Thư hoàn toàn buông ra, không hề e
ngại, ngay cả mùi cái chết cũng có thể ngửi thấy, như vậy, còn có cái gì
đáng sợ? Nàng có thể thản nhiên cùng hắn nói cười, buông bỏ khúc mắc.
Chỉ có Kế Diêu, nàng ngay cả dũng khí nói ra cũng đều không có, chỉ biết
né tránh.

Đây chính là sự khác biệt giữa yêu và không yêu.

- “Thư Thư, mấy hôm nay ngươi bận việc gì, như thế nào không thấy

bóng dáng?”

- “Ta đi tìm ngoại tổ phụ.”

- “Đúng rồi, hắn ở kinh thành như thế nào?” Tiểu Từ lúc này mới nhớ

tới Vân Trường An cũng đang ở kinh thành.

- “Hoàn hảo, ở một ngôi nhà nhỏ ngoại thành.”

- “Hắn vì sao không ở đây, có thể thường thấy ngươi.”

- “Bởi vì, ông ấy thường đi Vân thị hoàng lăng, ở nơi đó tương đối

gần.”

Tiểu Từ “nga” một tiếng, tiếp tục uống rượu.

- “Ngươi nhỏ mọn như vậy, không mời ta một chén?”

- “Ta làm sao mà biết ngươi sẽ đến. Ngươi lúc nào cũng không phân rõ

phải trái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.