CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 484

- “Đúng, ta cuối cùng vẫn không phân rõ phải trái.” Thư Thư xa xôi

lặp lại một lần, nhớ tới ngày đó lần đầu gặp, xác thực, chính mình không
phân rõ phải trái. Nếu biết về sau có một ngày như vậy, hắn nhất định làm
người phân rõ phải trái, thực khiêm tốn. Đáng tiếc, không còn có cơ hội.

Đêm hè, ánh trăng làm cho người ta thả lỏng, gió mát làm cho người

ta thư sướng. Chỉ là hai người đều có tâm sự nặng nề, không thể tiêu tan,
không khí cứ như vậy trầm mặc yên tĩnh làm cho người ta cảm thấy hít thở
không thông.

- “Thư Thư, lát nữa ngươi đến Bảo Quang các, ta có vật này muốn

giao cho ngươi.”

Tiểu Từ nói xong, xoay người rời đi.

Thư Thư đứng ở rừng trúc nhìn theo bóng lưng nàng chìm vào đêm

tối, hương rượu nhàn nhạt tựa hồ vẫn chưa tiêu tan.

Hắn ở trong rừng trúc chậm rãi bước. Nàng muốn đưa hắn cái gì?

Hắn đi đến Bảo Quang các, nhẹ nhàng gõ cửa.

Tiểu Từ ra mở cửa, mời hắn vào phòng.

- “Thư Thư, ta còn nhớ rõ ngày đó, ta nói có một thứ quên ở Ẩn Lư,

muốn lấy về. Ngươi ban đầu không đồng ý. Sau nghe ta nói là con dấu, liền
đáp ứng theo giúp ta. Ta càng nghĩ, ta thân vô dật dư thừa, có lẽ thứ ngươi
muốn chính là con dấu này đi. Ở đây có hai cái, đều đưa cho ngươi.”

Nàng khẳng khái chỉ ngón tay lên bàn, tựa hồ đó là hai tảng đá, cùng

nàng không quan hệ.

Thư Thư nhìn hai con dấu trên bản, sóng lòng cuồn cuộn, lại cố gắng

áp chế. Hắn cùng với nàng có duyên từ con dấu, dây dưa cũng bởi vì con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.