CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 499

Đôi mắt hắn mang theo sự dịu dàng, như trước tuấn lãng tươi cười, lại

ẩn có phong sương, giọng điệu kiên định không cho phép kháng cự, ôn nhu
mà bá đạo: “Ta đến đón nàng. Chúng ta về nhà.”

Cơ thể nàng cứng đờ, thấp giọng nói: “Không.”

Hắn vẫn như ngày xưa kiên nhẫn dỗ dành: “Đừng náo loạn, con dâu

Kế gia lưu lạc ở bên ngoài, bảo ta như thế nào ăn nói với cha mẹ.”

Trong lòng Tiểu Từ đau xót, giãy dụa thoát ra khỏi vòng tay hắn. Tuy

rằng sớm đã quyết định sẽ nói thẳng với hắn, nhưng đến giờ phút này, mọi
lời nói đều bị ngăn ở môi, khó có thể xuất khẩu.

- “Ta đều biết.” Kế Diêu vuốt ve môi nàng, thần sắc ưu thương, đau

đến cốt tủy, vừa hận vừa không thể hận.

Tiểu Từ sửng sốt, sợ hãi nói: “Chàng biết cái gì?”

- “Tang Quả nói với ta. Cho nên khi nghe tin tức nàng cùng Thư Thư

thành thân, ta tuyệt không tin. Nàng cho dù muốn làm ta chết tâm, cũng sẽ
không bịa ra cái lý do khó tin đó. Ta tin nàng, cũng tin Thư Thư. Cho nên,
ta không vội vã đến, ta đi Thiếu Lâm.” Hắn từ trong miệng Tang Quả biết
nàng trúng độc, cảm giác như bị sét đánh, suốt một ngày đều cảm thấy như
ở trong ác mộng, tỉnh táo lại nhớ tới những sự việc phát sinh trong một
tháng qua, nghĩ đến ấn ký trên người Mộ Dung Trực, hắn bất đắc dĩ buộc
chính mình chấp nhận hiện thực, hắn rốt cuộc suy nghĩ cẩn thận ngày đó di
nương vì sao quyết tuyệt như vậy, ngay cả Đào cư cũng hỏa thiêu sạch sẽ.
Nhưng là hắn vô pháp chấp nhận độc này không có cách giải. Tang Quả
khẳng định với hắn, hắn cũng không tin.

Hắn biết! Tiểu Từ khiếp sợ không thôi, lại kìm lòng nhẹ nhàng thở ra,

cũng tốt, nàng không cần phải tự mình nói cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.