CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 575

Nửa ngày hắn cũng không có trả lời.

- “Rốt cuộc vì sao?” A Viên bằng bất cứ giá nào, giữ chặt cánh tay

Lan Ẩn, quên đi, đã xấu hổ thì xấu hổ tới cùng đi.

Tay Lan Ẩn rút ra một chút, đột nhiên ngược lại nắm lấy nàng. Nhanh

mạnh tựa hồ muốn khảm nàng vào người, cảm giác này thật giống như
hồng giang cuộn sóng. A Viên ngượng ngùng tránh ra, sau đó thấp giọng
nói: “Lan Ẩn, ta thích chàng.”

Cơ thể căng thẳng, bị Lan Ẩn gắt gao ôm vào lòng. Sau đó là ôn nhu

hôn, giống như hạn hán lâu ngày gặp mưa.

A Viên không thở nổi, đang hoảng hốt, đột nhiên tay hắn đưa đến bên

hông nàng. Nàng lại cảm thấy khẩn trương, nhớ đến đêm hôm đó động
phòng. Nàng có phải hay không nên nghe lời khuyên của Nặc phu nhân,
chủ động một chút? Quên đi, hôm nay liên bất cứ giá nào. Nàng cầm tay
hắn, nhẹ nhàng di chuyển hướng lên trên, đặt ở sợi dây thắt trên ngực, tay
hắn chần chừ, A Viên thực khẩn trương, hắn sẽ dừng lại sao? Nàng đành
phải nhích người gần sát thêm một chút, cả mặt đỏ bừng như bị thiêu nóng,
nàng căn bản không dám nhìn Lan Ẩn. Thiên a, nàng đã đến cực hạn của
chính mình, hắn nếu vẫn thờ ơ, nàng sẽ hoàn toàn buông tay.

Trên người buông lỏng, nàng nhắm mắt cũng cảm nhận được y phục

đang bị cởi bỏ từng món một. Sau đó, là da thịt nóng bỏng dính sát vào
nhau. Nàng kích động cực kỳ, nhưng lại không dám đẩy, tùy ý hắn ở trên
người mình hôn, ngón tay tùy tiện di chuyển. Chạm đến chỗ nào, chỗ đó
liền như bị châm, như thiêu như đốt.

Dần dần, tay hắn đặt ở trên thắt lưng mềm mại của nàng, dùng sức

nâng lên trên, nàng cảm giác được giữa hai chân khác thường, còn chưa kịp
hiểu có chuyện gì xảy ra, đã bị một thứ cứng cáp xuyên qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.