CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 81

– “Vậy, Kế công tử vẫn nên kiểm tra xem trên đầu nàng có bao nhiều

sợ tóc đi, bản công tử không thể đảm bảo nàng tưởng niệm người nào đó,
không có cách nào giải sầu, chính mình giật đứt tóc.” Thư Thư ở trên người
Kế Diêu và Tiểu Từ quét qua quét lại vài lần, ý tứ không cần nói cũng biết.

Tiểu Từ vừa thẹn vừa giận, vụng trộm liếc nhìn Kế Diêu, không biết

có phải do mặt trời chiếu vào, sắc mặt hắn thoáng có chút hồng.

Nàng giật mình, lại nghe Thư Thư cười gượng. Nàng hung hăng trừng

mắt nhìn hắn, hận không thể lấy một quả trứng gà nhét vào miệng hắn, lại
dùng trứng gà che đi đôi mắt phượng kia.

Kế Diêu thấp giọng nói: “Ta đi tìm di nương, ngươi ở lại đây cẩn thận

một chút. Ta phóng ngựa đi bất quá chỉ mất vài ngày, ngươi an tâm chờ ta.”

– “Được.” Tiểu Từ bất đắc dĩ đáp ứng, nhìn thoáng qua Thư Thư, đã

thấy hắn ý cười thoải mái. Kế Diêu rút tay về, lòng bàn tay nàng đột nhiên
cảm thấy lạnh.

Hắn nhảy lên ngựa, giục ngựa phóng đi.

Lòng bàn tay trống rỗng lan tràn tới tận tâm, nàng phóng mắt ra xa

nhìn bóng con tuấn mã cùng y phục trắng như tuyết của hắn. Họa Mi sơn
trang trên đường đầy liễu rủ, bóng dáng hắn biến thành một điểm trắng, dần
trở nên mơ hồ rồi phút chốc không thấy nữa.

– “Tiểu Từ cô nương, vẫn là trở về đi, chớ để gió thổi rớt mấy cọng

tóc, Kế công tử quay về lại muốn hầm xương ta nấu canh.”

Thư Thư ngữ điệu lạnh lẽo tận xương, lại mang theo vài phần trêu

chọc, chiết phiến trong tay phe phẩy vài cái rồi khép lại, quay người đi vào
thôn trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.