CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 101

Mí mắt tôi trĩu nặng, nhưng cứ hễ nhắm mắt là tôi lại thấy hình ảnh con
đường mòn cũ kỹ dưới bánh xe đạp của mình. Tôi có thể cảm nhận chân
mình lại đạp xe, và nghe thấy tiếng bánh xe kêu vùn vụt.

Chẳng bao lâu sau chiếc thuyền có vẻ như đã xuôi theo dòng nước sông,
lịch bịch rời xa bến cảng. Đây chỉ là một con thuyền câu cũ kỹ, không tạo
cảm giác như đang chạy với vận tốc nhanh. Tôi cho là người lái đang giảm
tốc độ xuống một nửa để bớt ồn ào.

Chiếc thuyền vừa kêu lịch bịch vừa lắc lư qua lại, còn tôi thì bám sát hơn
vào những tấm bạt. Thật khó giữ cho mình tỉnh táo. Một chốc sau tôi đã
không tài nào mở mắt được nữa, và cuối cùng thì chẳng còn nghe được
tiếng động cơ hay ngửi thấy mùi cá bốc lên từ mấy tấm bạt nữa. Cảm giác
duy nhất còn lại là tôi đang bị lắc qua lắc lại.

UỲNH!

Một tiếng động lớn làm rung chuyển con thuyền và đánh thức tôi khỏi cơn
mê ngủ. Tôi bật dậy ngay và lúc lắc đầu. Ánh trăng mỏng mảnh rọi qua tấm
chắn trên nóc căn buồng. Tôi nhìn đồng hồ. Bốn giờ!

Suy nghĩ của tôi rối tung lên. Tôi không phải chỉ vừa tỉnh dậy khỏi một cơn
mơ ngủ mà đã ngủ hơn một tiếng đồng hồ rồi.

Con tim lại bắt đầu run rẩy. Tôi hít thở sâu vài cái để đầu óc nhẹ bớt. Có
tiếng chân chạy rầm rầm trên boong tới cửa khoang thuyền, sau đó là ba
tiếng bước chân vào trong phòng.

Tôi đứng sững lại, căng tai lên nghe ngóng. Có tiếng lạo xạo, rồi tiếng cọt
kẹt, và sau đó là sự im lìm.

Trong gần mười lăm phút không có thêm một tiếng động nào nữa. Rồi
những tiếng khịt mũi và tiếng ngáy tràn ngập không gian. Ai đó đang ngáy!
Tôi nghĩ kẻ lái thuyền chắc đã ngủ trên tấm nệm trong phòng kia rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.