CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 102

Tôi thậm chí còn không nghĩ tới có khả năng này nữa. Tôi bỏ hết những kế
hoạch trước đó và vạch ra một kế hoạch mới.

Sau khi xem xét những hướng hành động khác nhau, tôi quyết định đánh
liều rời khỏi chiếc thuyền trong khi tên kia đang ngủ. Nếu là sĩ quan
Rainey, tôi vẫn có thể làm theo kế hoạch cũ - nói với anh ta rằng chúng tôi
là hai đồng nghiệp đang cùng lần theo dấu vết kẻ xấu. Nếu là Jasper, tôi sẽ
phải bịa ra điều gì đó ngay tại chỗ.

Nhưng tốt nhất là cố mà chuồn khỏi đây cho êm, sẽ không bị ai phát hiện
ra. Tất cả những lựa chọn khác đều bắt đầu với việc tôi đã bị phát hiện.

Tôi cố ép mình chờ thêm mười lăm phút nữa hay khoảng khoảng đó trước
khi tiếp tục hành động. Tiếng ngáy vẫn không ngừng nghỉ, và chắc chắn đủ
ồn để át đi những tiếng động do tôi tạo nên khi thoát ra ngoài.

Được rồi, cuối cùng tôi tự nhủ, đi thôi...

Tôi bật khóa, mở cửa thật nhẹ nhàng. Thậm chí chính tôi cũng không thể
nghe được tiếng lách cách của then cửa vì tiếng ngáy ngoài kia. Tôi nấp sau
cánh cửa trong giây lát, hoàn toàn khuất so với chỗ của kẻ đang nằm ngủ
trên nệm.

Tiếng ngáy vẫn đều đều, thế là tôi bước ra phòng. Kẻ đang ngủ là sĩ quan
Rainey, trên mình còn nguyên bộ đồng phục. Tôi bò qua căn phòng nhỏ và
hết sức thận trọng với thứ hàng hóa nguy hiểm mình đang mang trên lưng.

Lên ba bước nữa, băng ngang boong thuyền, và bước lên cầu tàu. Đến lúc
này tình hình vẫn tốt. Tôi cẩn thận bước khỏi chiếc thuyền, cố gắng càng ít
cử động càng tốt. Tôi vẫn còn nghe tiếng ngáy khi nhảy qua cầu tàu, lên
mặt đất. Còn một thứ khác nữa đang buộc vào cầu tàu: một chiếc ca nô cao
tốc - một thứ hoàn hảo cho cuộc tẩu thoát nhanh chóng bằng đường sông.

Mặt trăng đã gần lặn, tôi phải rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt. Tôi
không biết chính xác mình đang ở đâu, nhưng có lẽ cũng phải cách chỗ giấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.