CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 205

Cha của Bạch Hiểu thấy thế, vội vàng mang người đi theo phía sau

hắn.

Bạch Hiểu ở bên cạnh ông ta còn chưa hiểu ra sao, có chút không rõ

chuyện gì đang diễn ra.

"Cha, người..."

"Con câm miệng cho cha!" Ông Bạch lúc này cũng không có dáng vẻ

cha hiền của ngày thường, giọng điệu đối với Bạch Hiểu là hấp tấp nóng
nảy trước nay chưa từng có.

Bạch Hiểu có chút ủy khuất, nhưng cô ta cũng là lần đầu tiên thấy cha

nổi giận với mình, cho nên cũng không dám lại nói thêm cái gì.

Chu Khởi một đường đi vào thang máy, đi xuống hai tầng lầu, cuối

cùng dừng lại tại tầng 7 của khách sạn, tùy tiện tìm một căn phòng rồi đưa
tay gõ cửa.

Bên trong là người mà Trần Tiến lúc trước sắp xếp vào chiếm phòng

khách sạn, tốc độ đối phương mở cửa rất nhanh, sau khi nhìn thấy Chu
Khởi lập tức cung kính, đứng thẳng người hướng về phía hắn cúi đầu, "Chu
thiếu."

Chu Khởi không phản ứng gì, giống như là thói quen, gương mặt lạnh

nhạt đi vào trong phòng.

Ông Bạch lúc này chỉ cảm thấy đầu như muốn nổ tung, bước chân tiến

không được lùi cũng không xong, ở ngoài cửa dừng lại vài giây, mới kiên
trì dẫn người đi vào.

Chu Khởi lúc này đang ngồi ở sô pha đốt thuốc, đầu nghiêng nghiêng,

đèn tường phía trên đỉnh đầu rắc ánh sáng mờ nhạt, lông mi nửa che nửa
chắn, bóng mờ trên mặt sáng tối phân cách thập phần rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.