CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 212

Chu Khởi không trả lời ông ta, lấy ra cái Nokia cũ, tùy tiện ấn hai số,

tiếp đến liền kẹp ở bên tai.

Lúc chờ đầu kia được kết nối, hắn lại tiếp tục hút thuốc.

Hai điếu thuốc nối tiếp nhau, ánh sáng màu đỏ tươi bùng lên rồi tắt,

sau khi điếu thuốc thứ hai bên miệng đã được châm lên, Chu Khởi đặt tàn
thuốc cũ vào trong gạt tàn.

Đầu kia điện thoại được người bắt máy, giọng nói cung kính truyền ra

từ ống nghe: "Chu thiếu."

"Ừ." Chu Khởi ngậm điếu thuốc, giọng có chút mơ hồ, "Chuyện lúc

trước để cậu làm, có thể bắt đầu rồi."

Hắn vừa nói, vừa nhìn lướt qua ông Bạch và Bạch Hiểu, ánh mắt cũng

phiếm lạnh.

"Tất cả chứng cứ, đều giao cho cảnh sát."

...

Sau khi cúp điện thoại, ông Bạch vẫn còn có chút mơ hồ, ông ta không

biết điều Chu Khởi nói rốt cuộc là có ý tứ gì, nhanh chóng hỏi: "Chu thiếu,
ngài nói vậy là có ý gì? Chứng cớ gì?"

Giọng Chu Khởi không cao không thấp, dáng vẻ như là không quá để

ý, đáp: "Chứng cứ con gái ông xúi giục người khác phạm tội đó."

Nói đến đây, hắn ngậm điếu thuốc cười, nhưng ý cười lại làm cho ông

Bạch cảm thấy một tia khủng hoảng cùng e ngại.

"Nếu Bạch tổng không quản lý tốt con gái của mình, vậy tôi liền thay

ông dạy dỗ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.