CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 219

Cô gái nhỏ vừa mới tắm qua, trên người còn mang theo hương thơm

nhàn nhạt, hương vị kia có chút ngọt, tựa hồ còn có một chút vị sữa.

Tóc rối tung, nhưng tóc mái không được chải chỉnh tề trước trán như

trước, mà là cô dùng dây cột tóc buộc lên.

Chu Khởi híp mắt nhìn một chút, trên mặt của dây cột tóc kia, dường

như... Giống như... Phảng phất... Còn có một đôi tai mèo?

Hắn nhếch khóe miệng cười, nghĩ thầm rằng ngược lại thật sự là rất

phù hợp hình tượng.

Hứa Nùng ngẩng mặt nhìn hắn, có chút ngờ vực, hỏi: "Anh sao lại ở

chỗ này?"

"Không phải em bảo tôi đi mua đồ dùng sinh hoạt sao?"

... Rõ ràng có cái siêu thị gần một chút, hắn không đi, ngược lại đi

vòng qua bên này?!

Hứa Nùng nhìn vào mắt hắn, lại hỏi: "Vậy anh vừa rồi đi làm cái gì?

Lúc tôi đi ra anh cũng không ở trong phòng, đồ cũng chưa mua?"

Chu Khởi không muốn trả lời vấn đề này, trực tiếp chuyển hướng đề

tài, mí mắt cụp xuống, nhìn túi ni lông cô xách trong tay, mở miệng hỏi:
"Em mua cái gì?"

Hứa Nùng bị một câu hỏi làm cho xấu hổ, theo bản năng dấu cái gói to

ra phía sau, làm xong lại cảm thấy bản thân phản ứng có chút thái quá, vì
thế lại yên lặng từ trong túi áo khoác lấy ra cây kẹo que vừa mới mua.

"Cái đó... Ăn kẹo không?"

Lời chuyển đề tài này của Hứa Nùng quá cứng ngắc, bản thân cô cũng

cảm thấy xấu hổ, không được tự nhiên, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.