CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 238

Cho nên Bùi Ngọc chưa gặp qua dáng vẻ như vậy của Hứa Nùng, cho

rằng cô đây là đang trong tạo hình diễn viên.

Hứa Nùng bởi vì sự đụng chạm của hắn mà cảm giác da đầu tê rần,

khi cô trả lời, giọng điệu bất an lại cứng nhắc.

"... Anh Bùi, anh sao lại đột nhiên tới tìm em vậy?"

Thật ra Bùi Ngọc và ông Bùi thậm chí bà Tạ đều không chỉ một lần đề

cập qua, bảo Hứa Nùng không cần gọi Bùi Ngọc xa lạ như vậy, nhưng Hứa
Nùng lại nhiều lần hàm hồ đáp ứng, nhưng lần sau vẫn là không chịu trực
tiếp gọi Bùi Ngọc là "Anh trai".

Thậm chí Bùi Ngọc cũng có thể nhận ra, khi cô đối mặt với mình cảm

giác có nhiều phần khẩn trương cùng xa cách.

Nhưng hắn cũng không để ý.

Hắn cảm thấy Hứa Nùng hiện tại với bản thân mà nói, đã là vật nắm ở

trong lòng bàn tay.

Người đàn bà mà cha hắn lấy về coi trọng cuộc sống Bùi gia đến mức

nào, hắn so với ai khác đều nhìn thấu. Chỉ cần người đàn bà họ Tạ kia
không rời khỏi Bùi gia một ngày, vậy Hứa Nùng sẽ một ngày không thoát
khỏi thế giới của hắn.

Đây cũng là nguyên nhân hắn vẫn luôn để Hứa Nùng ở bên ngoài học

tập, cho tới bây giờ không thật sự tìm người giám sát cô.

Hắn cảm thấy bản thân đã nắm chắc mệnh môn quan trọng nhất của

cô, chỉ cần có người đàn bà họ Tạ kia một ngày còn ở đó, hắn liền không
cần tự mình tận lực thúc dục cái gì, bà ta sẽ trực tiếp gián tiếp thay mình
làm được hết thảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.