CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 24

Hứa Nùng đi vào bên trong, giọng nói của hai người ở phía sau càng

lúc càng xa.

Chẳng biết tại sao, cô nghe xong câu "Bảo an lớn lên đẹp trai nhất",

không hiểu sao trong đầu liền nhớ tới người đàn ông lúc trước đã ngăn cô
lại.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, cô liền đập tan cái ý nghĩ này.

Chuyện không liên quan tới cô, cô vẫn là không cần suy nghĩ linh tinh.

Người làm đạo cụ của tổ bên cạnh là một ông chú mạnh miệng mà dễ

mềm lòng. Lúc Hứa Nùng đi qua trực tiếp nói thẳng vấn đề ra với ông ta.
Có thể tưởng tượng được, trước tiên là bị ông ta mắng cho một trận, cuối
cùng, mắng đủ rồi, ông ta nhìn Hứa Nùng biểu tình có chút nặng nề, lại có
chút không đành lòng.

"Thôi đi, đạo cụ này chúng tôi về sau hẳn là sẽ không dùng đến nữa,

cô vừa mới nói bồi thường gì gì đó cũng không cần. Lát nữa tôi tìm cho cô
một cái bảng cũ, cái mới tôi cũng không dám cho mượn nữa."

Hứa Nùng vội vàng gật đầu, "Cũng được, cũng được ạ! Làm phiền chú

rồi!"

Ông chú làm đạo cụ lại nhìn cô, thở dài, "Tôi nói cô cái con bé này,

sao cứ nghĩ quẩn như vậy chứ, nhất định phải là cái phó đạo diễn gì kia à?
Vả lại cái tổ kia của các cô, xin lỗi chứ, thật sự là không ra làm sao... Căn
bản là trò đùa mà, chỗ nào đáng giá để cô dốc hết sức như vậy chứ?"

Hứa Nùng xấu hổ cười cười, những lời ông chú nói cô đều hiểu,

nhưng là cái tổ này Mạnh Tư Ngữ lập tuy rằng nhỏ, quay cũng là một bộ
phim chiếu mạng chướng mắt nhất trong ngành, nhưng đã tìm được một
nhà đài thu mua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.