CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 460

Có thể là sợ nhóm người hầu nhìn vào chê cười, bà Tạ lần này không

ở phòng khách chờ cô, mà là ở trong phòng ngủ tầng hai.

Sau khi Hứa Nùng gõ cửa tiến vào, bà Tạ liền trực tiếp thẳng mặt ném

một tập tư liệu trước người Hứa Nùng.

"Cô ba năm này theo tôi bằng mặt không bằng lòng vẫn luôn đang làm

cái này sao?!!"

Hứa Nùng trầm mặc nhặt vài tờ giấy trên mặt đất lên, phát hiện phía

trên là bản ghi chép của cô ở lớp học khoa đạo diễn, cùng với màn biểu
phía sau của bộ phim chiếu mạng mới quay xong không lâu trước đó.

Tên của cô ở hàng thứ 5, phía trước đánh ba chữ phó đạo diễn.

Hứa Nùng trầm mặc, đem tờ giấy A4 trên đất từng tờ từng tờ nhặt lên,

vẫn luôn không nói lời nào.

Bà Tạ tức giận tiến lên vài bước, đoạt lấy mấy tờ giấy trong tay cô,

động tác dồn dập, cạnh giấy trực tiếp cắt một vết bên trong ngón tay út của
Hứa Nùng.

Tơ máu đỏ tươi ứa ra, Hứa Nùng lật lòng bàn tay của mình nhìn qua,

thật lâu không cử động.

Mà bà Tạ cũng không biết là không nhìn thấy, hay là không để ý, khi

lại mở miệng, trong miệng như trước là những lời giận dữ kia.

"Tôi nói cô vài năm này như thế nào số lần trở về càng ngày càng ít,

tôi vẫn tưởng rằng cô là thành thành thật thật học biểu diễn chứ! Kết quả thì
sao! Hứa Nùng à Hứa Nùng, cô muốn tôi nói cô thế nào đây! Tôi cực cực
khổ khổ ở cái vòng luẩn quẩn này ngây ngốc, rốt cuộc là vì ai? Tôi mỗi
ngày đều nghĩ cách làm thế nào trải đường cho cô, như thế nào có thể làm
cho cô càng tốt hơn, kết quả cô chính là báo đáp tôi như vậy sao?!!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.