CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 463

"Con đường đạo diễn này, con nhất định sẽ tiếp tục. Mẹ đồng ý cũng

tốt, không đồng ý cũng tốt, con đều sẽ làm."

Nói rồi, Hứa Nùng chầm chậm ngẩng đầu, nhìn về hướng bà Tạ.

"Mẹ, cuộc sống hiện tại con biết mẹ duy trì không dễ dàng, mẹ hẳn là

cũng không muốn người làm con gài này phá đi phần yên ổn này chứ?
Chuyện khác con đều có thể nhường nhịn, nhưng duy có tương lai của con,
con muốn tự mình lựa chọn."

"Cho nên, mẹ đừng ép con phản kháng, một khi con muốn bất chấp tất

cả, mẹ cùng Bùi gia đều sẽ không còn mặt mũi đâu."

Bà Tạ quen uy hiếp Hứa Nùng, cô cũng dùng một chiêu tương tự tới

phản kháng bà Tạ.

Cô biết người mẹ này của cô để ý nhất cái gì, cho nên cô có chín phần

nắm chắc, những lời này đối với bà Tạ sẽ có lực uy hiếp.

Quả nhiên, nghe xong lời cô nói, sắc mặt bà Tạ lại trở nên dữ tợn.

„Cô uy hiếp tôi? Uy hiếp mẹ cô?!"

Hứa Nùng không lại để ý tới bà ta, xoay người đi xuống lầu.

Lúc đi ra ngoài, tinh thần cô sa xút vô cùng, giầy cũng không thay,

trực tiếp đi dép lê ra khỏi biệt thự Bùi gia.

Lúc này đã là chạng vạng, màn đêm buông xuống, bên đường tản ra

ánh đèn đường mờ nhạt.

Hứa Nùng lẹt xẹt dép lê đi ở trên đường, nước mắt vẫn luôn không

ngừng rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.