CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 464

Kỳ thật cô cũng không biết giữa hai mẹ con làm thế nào cuối cùng có

thể biến thành cái dạng này.

Khi còn bé cô cũng có một thời thơ ấu rất hạnh phúc, mẹ đối với cô

cũng là toàn tâm toàn ý, nhưng là cha cô xảy ra chuyện, sau khi mẹ cô gả
vào Bùi gia, hết thảy đều thay đổi.

Hơn nữa thay đổi nhanh chóng, làm cho cô ngay cả cơ hội chuẩn bị

đều không có.

Hứa Nùng cảm thấy trong lòng giống như có một tảng đá lớn, cô vừa

khóc vừa hít thật sâu, vô ý thức ngẩng đầu lên, cách qua một màn sương
mù nước mắt, cô nhìn thấy người đứng bên kia đường.

Người kia lúc này đang đối diện với mình, thân thể thon dài cao ngất,

ánh sáng của đèn đường rắc xuống đỉnh đầu hắn, bóng dáng trên mặt đất,
kéo ra rất dài.

Hắn dường như có chút ngoài ý muốn bộ dạng lúc này của Hứa Nùng,

nhướng mày nhìn cô.

Cũng không biết có phải là bởi vì chờ rất lâu hay không, có chút buồn

bực, bên miệng hắn cắn một điếu thuốc.

Hai người xa xa nhìn nhau, mười mấy giây sau, Chu Khởi có động tác

trước.

Chỉ thấy hắn đem điếu thuốc bên miệng kẹp ở giữa ngón tay, sau đó từ

từ giang hai cánh tay ra, dùng một loại tư thế khiến cô an tâm, lười biếng
mở miệng.

"Đến, Chu ca ca đưa em về nhà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.