CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 476

Chu Khởi không biết tình trạng của cô, nhưng có thể cảm giác được sự

thay đồi này.

Hắn nhếch môi, lười biếng cười, "Sao thế? Thấy đến nơi rồi, không nỡ

để anh đi à?"

Hắn vừa nói, vừa đi vào bên trong tòa nhà. Đứng ở trước thang máy,

ấn phím xong, liền cõng Hứa Nùng chờ ở đó.

Hứa Nùng kỳ thật nghe được lời Chu Khởi nói, nhưng hiện tại đầu óc

cô nặng trình trịch, cũng không có tâm tư để ý tới trêu chọc của hắn.

Chu Khởi lại nắm thật chặt bàn tay đặt ở trên đùi cô, sau đó giống như

tán gẫu, nói câu: "Bạn học nhỏ, vừa mới rồi kỳ thật anh muốn cùng em đưa
ra điều kiện, dù sao thời điểm em yếu ớt như vậy không nhiều lắm, lại khó
được không muốn cho anh đi, có cơ hội như thế không lợi dụng thật sự là
đáng tiếc."

"..." Hứa Nùng muốn nói cô không phải là không muốn cho hắn đi, cô

chỉ là đột nhiên khó chịu, phản ứng căn bản không theo kịp tiết tấu của hắn.

Cô chậm chạp vực dậy tinh thần, tận lực nhịn xuống sự lạnh lẽo cùng

nặng nề không rõ trên người, hỏi câu: "Vậy tại sao không làm?"

Cửa thang máy tại lúc này "Đinh" một tiếng vang lên, trong khoảnh

khắc từ từ mở ra trước mặt bọn họ.

Chu Khởi vừa cõng cô bước vào bên trong, vừa thuận miệng đáp:

"Còn có thể vì cái gì? Không nỡ đó."

Cô con mẹ nó vừa khóc, tim hắn cũng muốn vỡ nát rồi.

——————————

Hứa Nùng bị sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.