CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 488

Sáng sớm ngày hôm sau, bà Tạ lại gọi điện thoại cho Hứa Nùng,

nhưng bên kia vẫn như trước không có người bắt máy.

Bà ta giận điên lên muốn ném điện thoại hoặc là trực tiếp xông đến

nhà trọ của Hứa Nùng, nhưng lúc này, Bùi Ngọc lại bỗng nhiên gọi điện
thoại tới

Giọng nói của đứa con riêng này ở đầu kia như trước ấm áp hòa nhã,

giọng điệu đối với bà ta cũng là lễ phép cùng kính trọng dành cho trưởng
bối.

"Dì Tạ, Nùng Nùng gần đây có liên lạc với dì không? Hôm nay con

gọi điện thoại cho em ấy như thế nào vẫn luôn không nghe máy?"

Bà Tạ trong lòng giật thót, vội đáp: "Nó gần đây nói ở trường có

chuyện gấp, dì gọi điện thoại cho nó cũng thường xuyên không nghe
được."

"Vậy sao?" Bùi Ngọc ở đầu kia ý tứ sâu xa hỏi, tiếp đó lại cười nói,

"Vậy lần trước chuyện con đề cập với dì, dì đã nói với em ấy chưa?"

Việc này bà Tạ ngược lại không có phản ứng gì lớn, đáp lại rất tự

nhiên, "Dì đã nhắc nhở nó rồi. Nhưng mà con gái dì dì biết, chuyện khác có
lẽ nó sẽ giấu dì, nhưng loại chuyện lớn như hẹn hò yêu đương tuyệt đối sẽ
không đâu, con yên tâm."

Bùi Ngọc hài lòng, vừa vặn bên kia đạo diễn đang gọi hắn, hắn dùng

tiếng Anh trả lời một câu gì đó, liền vội vàng cúp điện thoại.

Sau khi bà Tạ đặt điện thoại xuống, trong đầu tức giận đối với Hứa

Nùng càng tăng.

Bà ta đang nghĩ chờ ông Bùi trở về cẩn thận nói qua về chuyện phó

đạo diễn của Hứa Nùng, ông Bùi liền mang theo trợ lý trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.