CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 761

Người bên kia không biết nói cái gì, đuôi lông mày của Chu Khởi hơi

hơi nhếch lên, phút chốc, hắn lần nữa mở miệng, mang theo ý cười thoải
mái, lười biếng: "Vậy em có thể tới đón anh không? Anh không có tiền bắt
xe."

Nói xong, không chút để ý đem cái ví mới bị cứng rắn nhét vào trong

tay kia, ném vào đáy nồi đang sôi trào.

Mọi người: "..."

Bên kia, sau khi Hứa Nùng cúp điện thoại, liền chuẩn bị cầm ví tiền lại

đi ra cửa.

Cô sau đó kết thúc sớm, khi đi ra cửa không thấy bóng dáng của Chu

Khởi, liền cho rằng hắn vẫn chưa tớ, liền tự mình bắt xe trở về nhà.

Nào ngờ sau khi về đến nhà, trong phòng một mảnh tối đen như mực,

cô lo lắng, gọi điện thoại cho Chu Khởi, không nghĩ tới hắn lại ở ngay tại
quán lẩu mà bản thân vừa mới ăn.

Sau đó, lúc Hứa Nùng đi qua tìm, Chu Khởi dặn dò Trần Tiến vài câu,

liền một mình đi ra ngoài đón người.

Khi Hứa Nùng đi vào cửa lớn của nhà hàng, Chu Khởi vừa vặn đi tới

hành lang giữa các phòng bao, toàn bộ khuôn mặt hắn hiện ra biểu cảm
không chút để ý, cười đến có chút khoa trương có chút hư hỏng.

Con ngươi đen bóng lúc này phủ kín ánh sáng nhỏ vụn, giống như là

có chút chếnh choáng say, Hứa Nùng không hiểu sao cảm thấy giờ phút này
hắn có chút giống con cáo say rượu.

Sau đó, khi đến gần, cô còn cố ý ngửi ngửi hương vị trên người hắn,

quả nhiên, có mùi rượu nhàn nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.