Một ngày nọ, Satan nhập linh hồn mình vào thân xác một con rắn và trở
lại thiên đàng. Nó tìm đến Eva, dẫn dụ cô đến nơi để trái cấm trong vườn
Địa đàng, đó là thứ trái mang đến cho con người Tri thức, để nhận ra rằng
thiên đường họ sống thực chất chẳng phải là nơi hoàn hảo nhất. Sở dĩ con
rắn tìm Eva vì nó biết phụ nữ bao giờ cũng dễ bị lôi kéo, nhẹ dạ, mềm lòng,
cả tin hơn.
Bị nhưng lời nói của Satan (bấy giờ đang trong hình hài con rắn) làm cho
thích thú, Eva dẫn Adam vào vườn Địa đàng, tìm đến trái cấm. Trái cấm có
hình dạng của một quả táo chín đỏ mọng. Khi hai người vừa nếm được
hương vị đầu tiên của trái cấm thì Chúa phát hiện ra, Người rất giận dữ, hét
lên: “Hai con là người ta tin yêu nhất, vậy mà cũng làm ta thất vọng…”
Với tiếng hét đó, Thượng đế vung tay đập mạnh con rắn, làm cho xương
trên người nó vỡ vụn ra và cũng từ đó, loài rắn phải đi uốn éo trên đường
chứ không thể đi thẳng như trước kia được nữa. Nối đoạn, Chúa buộc Adam
và Eva ra khỏi thiên đàng, bắt họ phải xuống hạ giới chịu những vui buồn,
khổ đau, bệnh tật và cả cái chết, những thứ chưa bao giờ xuất hiện ở chốn
thiên đường. Từ đó, loài người bắt đầu xuất hiện trên hạ giới.
Vậy còn số phận của trái cấm thì sao? Có ai biết?
Khi nghe Thượng đế hét lên, Adam hoảng hốt, vứt trái cấm đi thật xa,
làm cho nó văng xuống hạ giới trước cả hai người. Nhưng tiếc thay, vì văng
mạnh như vậy trái cấm bị vỡ ra làm hai mảnh và nằm ở hai nơi cách xa
nhau.
Bây giờ ta gọi một nửa là anh, một nửa là em nhé.
Khi anh tỉnh dậy, nó thấy mình cô độc và lẻ loi biết bao khi không còn
em bên cạnh. Và rồi nó biết mình sẽ không thể nào sống mà không có em.
Từng cơn gió lạnh thốc qua làm anh run rẩy, nó biết không chóng thì chầy,