CHẾT ĐI CHO RỒI, LEONARD PEACOCK - Trang 13

BỐN

T

ôi để quả đầu vàng khè vừa dài vừa bẩn phủ mắt và trùm quá vai trông

rất quái. Tôi nuôi quả đầu này cũng mất nhiều năm đấy, kể từ hồi chính
quyền truy đuổi ba tôi khiến ông phải bán xới khỏi đất nước.

[10]

Những lọn tóc dài của tôi làm Linda vô cùng ngứa mắt, nhất là khi bà lại

làm trong ngành thời trang. Bà nói trông tôi giống như một “thằng rocker phá
hoại và nghiện ngập”

[11]

. Hồi còn ở đây chăm lo cho tôi có lần Linda còn bắt tôi đi

xét nghiệm coi có nghiện hay không bằng cách tiểu tiện vào một cái cốc và lần đó
kết quả âm tính tức là tôi chẳng dính gì.

[12]

Không có quà tặng Linda lúc chia tay khiến tôi cảm thấy hơi hối lỗi... nên

tôi đã vớ một cái kéo làm bếp, thứ mà chúng tôi vẫn thường dùng cắt đồ ăn, để
cắt trụi tóc của mình.

Tôi phang trụi thui lủi đến tận da đầu sau một màn huơ tay múa kéo điên

cuồng.

Rồi tôi vơ cả mớ tóc đó lại, quấn thành một trái bóng to rồi gói nó trong một

tấm giấy hồng.

Tôi cứ cười mãi.
Tôi xẻo từ tấm giấy hồng đó ra một mảnh và viết vào đó.
Tặng Delilah, Của nàng đây
Nàng đạt ước nguyện của mình rồi nhé. Chúc mừng!
Yêu nàng, Samson.
Tôi dán mảnh giấy vào món quà và trông nó thật quái đản, như thể tôi đang

cố bọc lấy một nắm không khí vậy.

Rồi tôi dán món quà vào tủ lạnh, nhìn thật nực cười.
Linda sau này thể nào cũng sẽ mở tủ lạnh tìm một chai Riesling mát lạnh để

làm dịu thần kinh sau khi hay tin về đứa con trai Leonard Peacock giờ đang dạo
chơi ở thế giới bên kia cùng Asher Beal.

Bà thế nào cũng tìm thấy món quà bọc giấy hồng.
Linda sẽ tự hỏi sao tôi lại ám chỉ đến câu chuyện tình Samson và Delilah khi

đọc tấm giấy bởi vì đó là tựa đề của bài hát thứ hai ế chỏng ế chơ của ba tôi,
nhưng bà sẽ hiểu ngay khi mở món quà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.