CHẾT Ở VENICE - Trang 18

đang trải ra trước mắt mình, quang cảnh mênh mông của một vùng đầm lầy
nhiệt đới âm u dưới bầu trời nặng trĩu sương mù, nhớp nháp, rậm rạp và ô
nhiễm; một nơi thâm sơn cùng cốc không dấu chân người chỉ có những cù
lao giữa sình lầy và những lạch nước ngầu bùn. Mặt đất cù lao phủ đầy
những phiến lá dầy như những bàn tay, những vòi dương xỉ khổng lồ,
những bụi cây chằng chịt nở đầy những bông hoa hình thù kỳ dị mọng lên
xôm xốp, xen vào là những thân dừa đốt rễ xù xì mọc vút lên cao và những
cây cổ thụ chẳng ra hình thù gì với mớ rễ phụ rủ lòng thòng cắm xuống
dưới nước thành từng bụi rậm rịt. Trên mặt nước tù phản chiếu bóng cây
xanh lè nổi bập bềnh những bông hoa màu trắng sữa to như cái tô; vài con
chim lạ, vai so cao, mỏ dị dạng, đứng ngâm đôi chân dài khẳng khiu nơi
nước cạn hướng cái nhìn bất động về một phía; đằng xa, trong đám lau sậy
ngút ngàn vẳng lên tiếng xoang xoảng như tiếng binh đao của những đoàn
quân giáp sắt; người quan sát thấy phả lên mặt mình âm ấm hơi thở hôi
nồng lưu cữu của chốn rừng thiêng nước độc, hoang sơ mà đầy quyến rũ,
như chập chờn lơ lửng trong trạng thái cùng cực không biết đang thành hình
hay đang tàn lụi, và trong một thoáng ông tưởng như nhìn thấy hình hài một
con cọp náu mình trong bụi tre gai dầy đốt, cặp mắt sáng quắc lân tinh - trái
tim ông lồng lên trong ngực, vừa kinh khiếp vừa ham muốn lạ lùng. Chỉ
một khoảnh khắc thôi rồi bộ mặt ấy biến đi; và Aschenbach lắc đầu tiếp tục
cuộc dạo bộ bỏ dở dọc theo hàng rào xưởng mài bia mộ.

Trước nay, chí ít là từ khi điều kiện tài chính cho phép, ông vẫn tận

dụng mọi ưu thế của các phương tiện giao thông hiện đại và coi đi du lịch
cũng giống như vệ sinh thân thể, dù muốn hay không thỉnh thoảng ta vẫn
phải làm. Quá bận tâm với những trách nhiệm mà cái tôi và tâm hồn Âu của
ông đặt ra cho bản thân mình, quá cố gắng để hoàn thành nghĩa vụ sáng tác,
quá ác cảm với thú tiêu khiển để có thể đắm mình vào thế giới phù hoa, ông
hoàn toàn nhất trí với quan niệm cho rằng ở thời đại ngày nay mỗi người
đều có thể tìm hiểu bề mặt trái đất mà không cần tốn công rời khỏi môi
trường quen thuộc của mình. Và như thế ông chưa bao giờ nảy ra ý định ra
khỏi châu Âu. Nhất là từ khi cuộc đời dần dần ngả bóng xế chiều, bị dằn vặt
bởi nỗi lo thầm kín, mối lo âu không dễ dầu gì gạt đi như một cơn đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.