CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 11

ai à, Sookie?”

Tôi cười đáp lại anh, một nụ cười toét miệng vốn được sử dụng thường

trực đến nỗi chẳng cần cố cũng vẫn trưng ra được. “Em chắc chắn là không
mong vậy rồi,” tôi vui vẻ đáp.

“Cần tao giúp không?” Rốt cuộc, anh vẫn là anh trai tôi.

“Không cần đâu, cảm ơn anh,” tôi nói, cố sao cho giọng bình thường hết

mức. Rồi tôi bước đến chỗ Arlene. “Em có việc phải về sớm một chút. Mấy
bàn của em cũng vắng thôi, chị lo giúp em nhé?” Tôi chưa từng nghĩ sẽ có
ngày mình nhờ Arlene những việc như thế này, mặc dù tôi đã giúp chị khá
nhiều lần rồi. Chị cũng từng đề nghị được giúp tôi. “Được rồi,” tôi nói. “Em
sẽ quay lại nếu có thể. Nếu chị lau dọn khu vực bàn của em luôn thì em sẽ
dọn hộ chị chiếc xe moóc nhé.”

Arlene phấn khởi gật mái đầu có bờm tóc đỏ.

Tôi tiến về phía cửa dành cho nhân viên, một mình, và giơ ngón tay ra

dấu cho Sam hiểu mình đang định đi đâu.

Anh gật đầu. Trông anh chẳng vui vẻ gì.

Vậy là tôi đi ra theo lối cửa sau, cố bước thật êm trên con đường rải sỏi.

Bãi đỗ xe của nhân viên nằm ở đằng sau, nối với quán bar bằng một cánh
cửa dẫn vào nhà kho. Xe của tay đầu bếp đỗ ở đó, cả của Arlene, của Dawn
và của tôi nữa. Bên phải tôi, về phía Đông, chiếc xe tải của Sam đỗ trước
toa xe moóc của anh.

Tôi băng qua khu vực đỗ xe rải sỏi của nhân viên đến bãi đỗ xe dành

cho khách rộng hơn và được rải nhựa nằm ở phía Tây của quán. Cây cối
bao quanh khoảng đất trống của Merlotte, và phần rìa của bãi đỗ xe hầu hết
cũng đều được rải sỏi. Sam đã bố trí hệ thống chiếu sáng rất tốt, thứ ánh
sáng siêu thực của những cột đèn cao áp nơi bãi đỗ xe làm mọi thứ trông
thật lạ lùng.

Nhìn thấy chiếc xe thể thao màu đỏ bị móp lõm của vợ chồng Chuột, tôi

biết chúng chắc hẳn ở gần đây thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.