CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 100

hình hoặc tiểu thuyết.


“Tôi sẽ đặc biệt quan tâm đến cậu.” Đỗ Dực nhấn mạnh hai chữ “đặc

biệt”.


Tôi phấn khởi đồng ý. Ngày hôm sau vui vẻ đi làm, và cũng nhanh

chóng hiểu được “đặc biệt quan tâm” mà Đỗ Dực nói nghĩa là gì.


Hôm đó, tôi cố ý mặc áo sơ mi màu và quần jean, cẩn thận cưỡi con

ngựa sắt chạy bằng điện của tôi tới tòa cao ốc Kim Duyệt. Đây là công ty
do ba của Đỗ Dực thành lập, bên trong được thiết kế rất sang trọng. Tôi thật
không hiểu Đỗ Dực học ngành sinh vật thì làm gì ở công ty này.


Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của tôi, nhân viên mới phải thật

khiêm tốn. Vì vậy, tôi lén lén lút lút tiến vào bên trong. Vừa vào cửa đã thấy
một dãy bàn làm việc được xếp ngăn nắp thẳng hàng nhưng không có nhiều
người lắm. Tôi mới vừa vào được vài bước thì trước mặt xuất hiện một
người đàn ông. Anh ta mặc một bộ comple màu đen, nhìn rất u ám, nhưng
chỉnh tề hơn tôi rất nhiều. Tôi lập tức đứng thẳng, nghiêm túc hỏi: “Xin hỏi
Đỗ Dực có ở đây không?”


Anh chàng comple trầm mặc hồi lâu: “Đỗ Dực gọi cô tới đây?”

Tôi nghĩ Đỗ Dực dù sao cũng là con trai của ông chủ, chắc là cũng có

chút danh tiếng, nên gật đầu, vờ không chú ý hỏi: “Chức vụ của Đỗ Dực
trong công ty là gì vậy?”


“Anh ấy là…”

“Chu Du.” Đỗ Dực không biết ở đâu đột nhiên xuất hiện, cắt ngang

câu nói của anh chàng comple. Anh ta thấy Đỗ Dực thì sắc mặt lập tức thay
đổi, vốn đang u ám đen kịt thì ánh mắt bỗng dưng trở nên lấp lánh sáng rỡ,
quyến rũ vô cùng. “Đây chính là Đỗ…” Vừa nói được mấy chữ đã bị Đỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.