CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 330

Tôi vô thức ăn bánh bao, rồi cũng vô thức ra ban công nhìn xuống

xem Đỗ Dực có đang đứng ở đâu đó quanh đây không, nhưng đáng tiếc là
không có, ngoài mấy bác gái đang tập thể dục dưới sân thì không có ai cả.

Tại sao anh đã lợi dụng tôi mà tôi còn nghĩ về anh, thậm chí là hy

vọng anh đến tìm tôi?

Tôi lấy điện thoại di động ra gửi cho Đường Duyệt một tin nhắn, nội

dung là hỏi chị ấy có còn thực tập ở khoa phụ sản không.

Tin nhắn trả lời của chị ấy rất lưu manh: “Nói nhảm, không làm ở đó

thì chả lẽ chị lại đi nghiên cứu hoa cúc ở nam khoa?”

“Em muốn hỏi một chuyện. Chỗ chị làm phẫu thuật phá thai tốn bao

nhiêu tiền?”

Tin nhắn của tôi vừa được gửi thì Đường Duyệt lập tức gọi điện tới,

mắng: “Là cô đúng không? Đừng nói với bà đây là cô muốn làm phẫu thuật
nhé! Thằng nào không có hoa cúc hại cô thành ra như vậy? Nếu cái thai là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.