CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 328

Xin hãy tha thứ cho tôi vì ra đi không một lời từ biệt

Xin giấu anh ở nơi sâu nhất trong trái tim này

Mãi mãi không có gì có thể chạm vào.”

Tôi có thật sự muốn vĩnh biệt với anh?

Tôi hận mình vì đã nói ra những lời tuyệt tình, hận mình vì hôm nay

đã phát hiện ra sự thật. Tôi tình nguyện làm kẻ ngốc để tiếp tục vui vẻ chứ
không hề muốn những giọt nước mắt của Đỗ Dực rơi xuống đất vào một
đêm không mưa. Chúng tôi liệu có thể đổi lấy cuộc sống không bi thương
lần nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.