CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 333

“Thế phí sinh con là bao nhiêu?” Tôi ngượng ngùng hỏi

“Sinh tự nhiên là hai ngàn tệ, sinh mổ thì khoảng bốn ngàn tệ.”

“Nhiều vậy sao?” Tôi sợ hãi kêu lên. Vào lúc này, tôi xin lấy bản thân

ra để nhắc nhở chị em trẻ tuổi đừng vì ban đầu tiếc ba tệ mua Durex mà sau
này phải tốn mất ba ngàn tệ.

“Rốt cuộc là em muốn hỏi gì? Chị còn có hai nữ sinh được mẹ dẫn

đến làm phẫu thuật phá thai, hiện tại rất bận, không thèm nói chuyện với em
nữa.” Đường Duyệt đang định cúp điện thoại thì bỗng nhiên nói ẩn ý: “Tiểu
Du, không phải chị nói em đâu. Nếu như sau này, chị nói là sau này, nếu có
thằng nào chưa kết hôn mà đã làm em sưng bụng thì em phải nói cho chị
biết, chị sẽ biến hắn ta trở thành thái giám trong truyền thuyết.”

Toàn thân tôi chấn động, cả người nhũn ra, không biết phải nói gì.

Ông trời ơi, tôi nên làm gì đây? Rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì mà

ông lại nỡ trừng phạt tôi và thẻ ngân hàng của tôi như vậy? Đứa con vô tội
trong bụng của mẹ, con nói mẹ phải làm sao đây? Để con biến mất có giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.