CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 76

tóc, xỏ một hàng khuyên tai, quần áo rách lỗ chỗ. Mà hình như các bạn nam
cũng không quá quan tâm đến bọn họ, chỉ thấy mấy cô nàng túm tụm một
đám ngồi hút thuốc ca hát, tự phóng đãng tự vui vẻ.


Mọi người thay đổi rất nhiều. Mặc dù thành tích học tập có thể cạnh

tranh với Đỗ Dực khi ấy nhưng Tần Phong lại không đậu đại học, hiện tại
đang làm lính không quân. Mấy cô bạn chặn đường vây quanh tôi năm xưa
không thi đậu vào cao trung, hiện nay có người đã tìm được việc làm, có
người đã đính hôn! Mấy nữ sinh đẹp nhất lớp tôi khi ấy là Tiếu Lệ, Xuân
Tử và Mộng Mộng không hẹn mà cùng tàn phai nhan sắc! Tôi vui mừng
như điên, lòng thầm nghĩ quả là tiểu thì liễu liễu, đại vị tất giai!

(tuy thưở

nhỏ rất thông minh nhưng khi lớn lên chưa chắc đã là người hữu dụng)

“Chu Du đã biến thành mỹ nữ rồi nha!” Tần Phong nói không chút

che giấu. Thật là, không hàm súc tí nào! Tôi nhìn thấy ánh mắt ghen tỵ của
mấy cô bạn mà hả dạ vô cùng. Ha ha, tôi chờ ngày này đã lâu lắm rồi,
không uổng công tôi nhẫn nhục chịu đựng hai mươi mấy năm.


Tôi nhìn một vòng nhưng không thấy bóng dáng của Đỗ Dực và Trần

Hồng, cảm thấy hơi thất vọng. Các bạn học khác lục tục kéo đến, không
đông lắm, tính luôn tất cả thì chỉ khoảng ba mươi mấy người thôi. Tần
Phong nói đã qua giờ hẹn từ lâu, ai muốn đến thì chắc đã có mặt. Tôi thầm
than, khó khăn lắm mới đi được một buổi họp mặt, thế mà không gặp được
người muốn gặp.


Nửa giờ sau cũng không thấy ai xuất hiện, tôi tức giận, giành lấy

micro, phá tan hình tượng thục nữ đã cố gắng duy trì từ đầu buổi đến giờ,
chọn bài “Hảo hán ca”, hát quang quác: “Sông lớn chảy về đông, sao trên
trời trông về Bắc Đẩu…”

(Hảo hán ca: nhạc cuối phim “Thủy hử” bản năm 1996)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.