CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 78

dòng chữ: “Ôi tình yêu! Mi là gì mà sao cho dù biết sẽ khổ nhưng người ta
cũng tự nguyện lao vào!”


Không nói nhảm nữa, nói tóm lại, người trước mặt tôi đây chính là

loại người phụ nữ vừa thấy lập tức buông vũ khí đầu hàng. Từ nhỏ đến giờ,
đây là chàng trai mê người nhất mà tôi từng gặp, tất nhiên phụ nữ mê người
thì tôi gặp không ít.


Mỹ nam này là ai vậy? Nếu anh ta là bạn trai của một trong các cô gái

ở đây thì chắc chắn tối nay về tôi sẽ khóc cạn nước mắt, hối hận vì mình
không kịp ra tay. Còn nếu anh ta là bạn trai của một trong mấy bạn học nam
ở đây thì tôi sẽ vạn kiếp bất phục. Tôi đã đọc rất nhiều tiểu thuyết viết về
việc uốn cong thành thẳng, nhưng khi hỏi một hủ nữ lâu năm học cùng lớp
là Tư Tuân thì cô ấy nói không có chuyện uốn cong thành thẳng, chỉ có thể
bẻ thẳng thành cong.


Đang lúc tôi đang dùng ánh mắt si mê và bỉ ổi của mình nhìn mỹ nam

từ trên xuống dưới thì anh ta quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ ý cười.
Dùng từ của tôi để miêu tả khái quát vẻ mặt hiện giờ của mỹ nam chính
là…nụ cười chốn âm ty. Tôi run rẩy giơ móng vuốt, thân thiết khoát tay lên
vai mỹ nam, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: “Vị đồng chí này, anh
là ai vậy?”


Lan Vũ Tiệp làm bộ té xỉu, chỉ vào tôi nói: “Cậu ấy là Đỗ Dực! Thật

quá sỉ nhục cho cái danh thanh mai trúc mã của các cậu!”


Khí huyết của tôi dâng trào, muốn phun luôn máu miệng. Sao Đỗ Dực

lại có thể biến thành như vậy? Không phải mọi người đều nói tiểu thì liễu
liễu, đại vị tất giai sao? Tại sao thằng nhãi này khi còn bé đã có bộ dạng đẹp
đẽ mà lúc trưởng thành lại càng thêm đẹp trai vậy? Mẹ già của con ơi, thật
sự không phải những lời mẹ nói đều đúng hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.