CHỈ CẦN MẨU KHĂN GIẤY - Trang 140

Chỉ cần mẩu khăn giấy

138

rõ các chương trình đào tạo này đến nỗi họ không thể nhớ nổi
cảm giác khi

chưa hề biết đến chúng. Bởi vì chương trình đào tạo

được phát triển ngay xung quanh họ, nhóm của cô không thể
không nhìn hoạt động đào tạo như một chỉnh thể hoàn toàn
thống nhất – và đây lại là điều cuối cùng mà Lila có thể nhận
thức được. Vốn là một nhà đào tạo giàu kinh nghiệm, Lila hiểu
rằng vai trò của mình đối với công cuộc sửa đổi cũng quan
trọng chẳng kém vai trò của cả nhóm này. Họ chỉ rõ được mọi
thứ nhưng lại không thể miêu tả được chúng; cô chẳng biết thứ
nào ra thứ nào, và cũng chẳng thể thấy được gì.

Lila có ba lựa chọn: Cô có thể chịu đựng tất cả những vất vả

cực nhọc (đích thân tham gia vào toàn bộ chuỗi chương trình
đào tạo – quá trình này mất ít nhất mười tám tuần, thường trải
dài trong hơn năm năm); cô có thể dồn toàn bộ gánh nặng
lên vai nhóm của mình (bằng cách ra lệnh cho họ biến đi đâu
đó và chỉ quay về khi đã viết lại tất cả mọi thứ, để có thể được
tổng kết chỉ trong vòng một giờ); hoặc họ có thể cùng chia sẻ.

Lila lựa chọn phương án cùng chia sẻ “thương đau”, và

đó là khi cô gọi cho tôi. Cô muốn sắp xếp một buổi họp có
sử dụng bảng trắng, ở đó mọi người mang tất cả các tài liệu
của mình tới, tìm kiếm các mối liên hệ với tài liệu của tất cả
những người khác và kiên trì cố gắng cho tới khi tất cả các
mảnh ghép lại với nhau thành một thể thống nhất. Vốn chẳng
thích những buổi họp tư duy tập thể dài đằng đẵng, Lila băn
khoăn liệu tôi có ý tưởng nào để giúp tối thiểu hóa những
điều khó chịu hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.