CHỈ CẦN MỘT NGƯỜI HIỂU EM TRONG ĐỜI - Trang 18

Tôi cười lớn.

- Thế giờ anh bay đến chỗ em nhá? Em có đỡ được anh không?

Không nhịn nổi, tôi cười nói không nên lời:

- Anh làm em vỡ bụng rồi đấy, chết mất. Người chứ chim đâu mà bay.

- Anh biết bay đấy, em ra cửa chuẩn bị đỡ anh đi không anh ngã giập

mặt.

Ngay cả lúc cần lãng mạn cũng chẩ tử tế chút nào!

- Rồi để em ra đỡ haha!

Tôi ôm bụng nghĩ đến trò trẻ con của anh.

Cánh cửa phòng bỗng mở toang.

Anh xách ba lô bước vào, miệng cười như cô hàng xén răng đen trong

thơ Hoàng Cầm.

Tôi mắt chữ A miệng chữ O, không biết anh là người hay ma.

Cô em và chị bạn trên gác hỏi dồn:

- Ai kia chị, ai thế?

Tôi vẫn cầm điện thoại trả lời:

- Ờ ờ Phú Thọ đấy.

Hai người cười khúc khích. Bà chị trêu:

- Bất ngờ quá, nãy giờ nghe nói chuyện điện thoại tưởng đùa chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.