CHỊ EM SONG SINH NGƯỜI SPARTA - Trang 31

“Nhưng mà nàng ta quá ư là tò mò. Nàng muốn được nhìn ngắm bằng

chính đôi mắt mình những món quà tuyệt diệu ở trong đó, cho nên vào một
ngày nọ, khi Epimetheus đi vắng, nàng khe khẽ nhấc nắp hòm lên! Thế là,
bao nhiêu tặng phẩm của các vị thần đều thoát ra ngoài hết! Pandora hoảng
hốt đóng nắp hòm lại, nhưng muộn mất rồi, những lời chúc lành đã theo
đám mây sáng chói bay đi mất.

“Pandora thật tội! Nàng ta ngồi xuống bên chiếc hòm và tuôn đổ những

giọt nước mắt đầu tiên trên thế gian này. Trong lúc khóc sướt mướt và tự
nguyền rủa bản thân vê việc không vâng lời khiến cho rắc rối xảy ra, nàng
ta bỗng dưng nghe thấy một giọng nói nhỏ xíu, vọng lên từ dưới đáy hòm.

“‘Đừng khóc, Pandora yêu quý!’ giọng nói bé xíu đó an ủi. ‘Em sẽ chẳng

bao giờ quá bất hạnh khi nào còn có ta ở đây, mà ta thì sẽ luôn luôn ở cùng
em, ta chính là Hy Vọng.’ Nghe vậy, Pandora bèn lau khô nước mắt. Kể từ
đó về sau, cho dù cuộc sống có đầy rẫy những niềm đau, con người vẫn
chịu đựng được vì có Hy Vọng. Nếu lỡ một ngày nào đó Hy Vọng không
còn, thế gian này ắt hẳn sẽ thành thế gian chết.”

Khi người khách lạ kết thúc câu chuyện, xung quanh im lặng dễ đến cả

một phút, thế rồi Daphne bỗng nhìn thẳng vào mặt ông khách.

“Có thật mọi thứ rắc rối trên đời bắt đầu như vậy không ạ?” cô bé hỏi.

“Bởi vì nếu không phải, cháu nghĩ thật là không công bằng khi đổ hết mọi
tội lỗi lên đầu nàng Pandora tội nghiệp.”

“Kìa, Daphne!” mẹ cô bé thốt lên, giọng điệu kinh sợ. Nhưng người

khách lạ chỉ mỉm cười.

“Không có gì phải bức xúc đâu cháu, cả chàng Epimetheus cũng bị gắn

cho vô số tội,” vừa nói, ông vừa vuốt râu. “Dù sao, ta chắc chắn là chàng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.