CHỊ EM SONG SINH NGƯỜI SPARTA - Trang 77

khúc đuôi đi qua hết, người dân mới lục tục khóa đuôi, cùng tiến lên đỉnh
đồi thần thánh.

Ông Melas và lũ trẻ chen chúc với những người khác, nhưng vì có quá

đông người nên đám đông di chuyển hết sức chậm chạp. Khi bố con họ đến
được gần bàn thờ phía trước đền Erechtheum thì các nghi thức đã hoàn tất,
không gian sực nức mùi khói và thịt nướng.

Bữa tiệc kết thúc thì trời đã về chiều, đám đông vẫn còn túm tụm đầy

trên đỉnh Acropolis. Chẳng là, như một phần của lễ hội, người ta tổ chức rất
nhiều trò chơi và chương trình biểu diễn. Dion và Daphne mải mê xem các
trò nuốt kiếm, nhào lộn, rồi xem mấy người đàn ông làm ảo thuật, đến nỗi
quên béng mất cái đầu Gorgon và mớ tóc rắn, thứ mà Dion rất muốn xem.
Daphne là người đầu tiên nhớ ra chuyện đó.

“Ta đi xem đền thờ mới mà Ngài Pericles cho xây dựng ở đằng kia. Các

con có muốn đi xem cùng không?” ông Melas hỏi hai con. “Ở đâu ạ?” Dion
hỏi lại. Ông Melas chỉ tay vào những khối đá lớn ở phía Nam của đỉnh
Acropolis. Đúng lúc đó, Daphne sực nhớ ra đầu tượng.

“Dion muốn đi xem đầu rắn Gorgon,” cô bé nói.

“Vậy thì,” ông Melas trả lời, “nhanh lên kẻo trời tối, chúng ta còn phải

đến nhà bác các con nữa.”

Hai đứa trẻ lập tức chạy ngay đến chỗ bức tượng đồng cao lớn ở gần lối

vào. Bọn trẻ đi được một lúc thì ông Melas mới sực nhớ ra mình chưa hẹn
chỗ gặp lại.

“Chắc chúng cũng chỉ loanh quanh ở gần bức tượng thôi,” ông tự nhủ, và

yên tâm đi xem người ta xây dựng phần nền móng của đền thờ Parthenon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.