CHỊ EM SONG SINH NGƯỜI SPARTA - Trang 94

cằm bọn trẻ lên, nhìn vào gương mặt nhợt nhạt và đói lả của chúng, “các
cháu cần ăn uống, nghỉ ngơi một chút!”

Ông vỗ tay, một người nô lệ xuất hiện. “Báo với chủ nhân Hipponicus

rằng ta, Pericles, có hai người bạn đang ở đây, ta tha thiết mong họ cũng
được chủ nhà thết đãi tử tế.”

Người nô lệ biến đi và nhanh chóng bê ra một khay thức ăn thịnh soạn,

toàn những món mà bọn trẻ chưa từng nếm bao giờ. Pericles kiên nhẫn đợi
cho đến khi cơn đói ăn của bọn trẻ dịu bớt đi, bằng cách chuyện trò với ông
Anaxagoras. Khi chúng đã ăn xong, ông mới lại nói chuyện.

“Giờ thì, các chàng trai Sparta dũng cảm,” ông nói, “vì các cháu đã rất lo

lắng cho sự an nguy của ta, nên ta có nghĩa vụ chăm lo cho hai cháu. Các
cháu có biết bố mình sẽ đi đến những đâu không? Hẳn ông ấy đang lục
tung cả thành phố lên để tìm kiếm các cháu.”

“Bố con cháu định qua đêm tại nhà của bác cháu là Phaon, người thợ xẻ

đá,” Dion nói, “nhưng chúng cháu thì không biết nhà bác ấy.”

“Phaon ư,” Pericles vuốt râu suy nghĩ. “Có phải đó là người làm công ở

xưởng của điêu khắc gia Phidias không? Ở đó có một người thợ tên như
vậy, ta nhớ ra rồi, người đó được gọi là Phaon người Sparta.”

“Hẳn đó là bác cháu,” Dion nói, “nhưng cháu không biết nhà bác ấy.

Trước nay cháu chưa từng đến Athens, còn bác Phaon thì lại chưa từng ghé
thăm nông trại.”

“Ta có thể dò hỏi từ phía Phidias, ” Anaxagoras nói, và quay sang người

nô lệ, ông dặn bảo, “Hãy chạy nhanh đến nhà của Phidias và nói với ông ta
là Đại Quan Pericles muốn biết nhà của Phaon người thợ xẻ đá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.