CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 129

Cuối cùng người Bắc Kinh nói: Người Thượng Hải thực dụng lắm,

người Thượng Hải nói: Người Bắc Kinh ngoan cố lắm, ánh dương đã dần
khuất nơi triền tây mà tiền rượu vẫn chưa ai trả.

“Vẫn còn chưa xong à,” Noãn Noãn dừng lại, quay đầu trừng mắt với

tôi.

“Còn xíu nữa thôi, cố kiên nhẫn một chút,” tôi nói.

“Nói mau lên.”

“Đã vô danh rồi, vậy cũng sẽ vô tranh,” tôi nói. “Hai từ Vị Danh dường

như để nhắc nhở tất cả sinh viên Bắc Đại không cần màng danh lợi, rộng
lượng không tranh chấp. Anh nghĩ đây mới là chủ ý của Tiền Mục tiên
sinh.”

“Câu này mới còn ra hồn.” Noãn Noãn bật cười.

“Nếu học ở đây, hẳn phải dễ kiếm bạn gái lắm,” tôi nói.

“Hả?”

“Trường bọn anh cũng có một cái hồ, đi một vòng chưa hết mười phút.

Nhưng đi dạo với con gái thì mười phút sao đủ được? Đành đi tiếp vòng thứ
hai, vòng thứ ba, vòng thứ tư…” Tôi thở dài một tiếng, rồi nói tiếp: “Cuối
cùng cô gái kia không chịu được nữa bèn nói: Đừng có dẫn tôi đi vòng
vòng nữa! Chúng ta chia tay! Đừng tới tìm tôi nữa! Ba dấu chấm than kinh
hoàng đã kết thúc một cuộc tình thế đấy.”

“Thế thì sao hồ Vị Danh lại giúp người ta có bạn gái?” Noãn Noãn hỏi.

“Hồ Vị Danh vừa rộng vừa đẹp, thanh niên nam nữ tan học xong đến

đây dạo bộ đến cả quên cả thời gian. Đi mãi đi mãi, chàng trai bèn nói: Anh
nguyện trở thành ngọn tháp Bác Nhã sừng sững uy nghi, còn em là nước hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.