CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 272

Mỗi tay nắm một nắm tuyết, tôi đứng dậy bước đến trước mặt Noãn

Noãn, xòe tay ra nói: “Là tuyết đấy!”

Noãn Noãn không biết nên tức hay nên khóc, chỉ “này” một tiếng.

“Để anh bơi trong tuyết đã.” Tôi nói xong bèn nằm bò ra.

“Bị cảm lạnh đấy!” Noãn Noãn căng thẳng, đang đưa tay định kéo tôi

dậy thì trượt chân một cái, ngã soài ra tuyết.

“Em cũng muốn chơi hả?” Tôi vê một quả cầu tuyết nhỏ, ném về phía

Noãn Noãn, hoa tuyết bay tứ tung.

Noãn Noãn cố đứng lên, nhưng lại trượt ngã, mặt đỏ bừng, nói: “Mau

kéo em lên.”

“Đợi tí đã,” tôi nói, “anh phải làm thiên thần trên tuyết.”

“Lương Lương!”

Tôi đưa tay phải ra kéo Noãn Noãn đứng dậy, Noãn Noãn đứng lên phủi

phủi tuyết trên người, tiện thể trừng mặt với tôi xong, đột nhiên ngồi thụp
xuống nặn cầu tuyết ném tôi.

“Chơi không?” Noãn Noãn nói.

“Em là con gái, anh nhường em năm quả,” tôi nói.

“Được.” Noãn Noãn lại ngồi thụp xuống, nặn xong quả nào là lấy hết

sức ném bộp vào người tôi.

Bộp bộp bộp bộp bốn tiếng, tôi vẫn giữ vững tư thế, hệt một bức tượng

mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.