CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 146

Tô Hàng cũng nhanh chóng chấp nhận lời mời của cô. Trên QQ, hai

người chuyện trò cười đùa không ngớt, trêu chọc nhau như hồi cấp hai. Cô
cẩn thận che giấu những tâm sự trong lòng, tận hưởng khoảng cách gần.
Nhưng rồi, một hôm, Tô Hàng gặp Tịch Nhan trên QQ, sau màn chào hỏi,
liền kể với cô chuyện tình yêu giữa anh và bạn gái, lúc đó đang trong giai
đoạn mặn nồng. Anh kể rất tường tận rằng người con gái đó thông minh ra
sao, xinh đẹp, thanh nhã, phóng khoáng, có tài văn nghệ như thế nào, và
rằng trong suy nghĩ cũng như trong mắt anh, không có ai hoàn mỹ hơn thế.

Kết lại, anh nói với cô: “Cô ấy cũng là người thành phố C, tên chỉ

khác cậu đúng một chữ, là Đỗ Triều Nhan”.

Thời gian như ngừng trôi, không gian lặng im, vạn vật không một

tiếng động.

Tạo hóa thật khéo trêu ngươi, người con gái anh yêu lại chính là người

chị song sinh của cô.

Trái tim Tịch Nhan quặn thắt lại, nhưng vẫn thật thà nói: “Đó là chị

mình, cũng học ở trường cậu”.

Tô Hàng không sao tin nổi điều này, gửi đến một chuỗi những dấu hỏi.

Cô trả lời bằng một mặt cười, đáp: “Chúc mừng, chúc hai bạn hạnh

phúc”.

Anh không nhìn thấy, cô ngồi trước màn hình, tay vẫn gõ chữ, mà

khóe mắt cay cay, nước mắt cứ thế tuôn rơi, từng giọt từng giọt lăn xuống
má, rơi xuống bàn phím, không sao ngăn nổi.

Từ nhỏ tới lớn, tất cả những người con trai tiếp cận cô, không có bất

cứ ngoại lệ nào, sau cùng đều thích chị của cô. Cô những tưởng, Tô Hàng
không như thế, nhưng anh rốt cuộc cũng không ngoại lệ, không cưỡng nổi
sức hấp dẫn của Triều Nhan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.