CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 156

Tịch Nhan theo Thanh Y và Phó Viêm ra ngoài, chốc chốc hai người

họ lại dừng lại, chuyện trò với khách vừa tới. Còn cô chẳng quen ai, chỉ
biết đứng bên nhếch miệng, mỉm cười yên lặng.

Tại cổng sảnh lớn, cô gặp vợ chồng ông bà Trác. Hai người họ rạng rỡ

phơi phới, miệng tươi như hoa, vẻ vui mừng như muốn bung hết ra qua
khuôn mặt.

“Con là Tiểu Tịch đúng không?” Dì Kiều bỗng quay đầu lại hỏi

chuyện cô

Nhìn người phụ nữ sang trọng nho nhã, yêu kiều thướt tha trước mặt,

Tịch Nhan do dự không dám đáp lời. Bao nhiêu năm như thế, bà vẫn có thể
nhận ra cô sao!?

Dì Kiều kéo Tịch Nhan lại, ngắm cô một lượt từ đầu xuống chân, quan

sát kỹ lưỡng: “Mấy năm không gặp, đã lớn lên xinh đẹp thế này rồi, nếu
gặp trên đường, dì chắc không dám nhận quen mất thôi. Còn nhớ lúc ấy chỉ
có con chịu tới nhà dì chơi, làm bạn với Thanh Liên”.

“Ai đang nói xấu sau lưng con đấy?”. Sau lưng bỗng có giọng nam

chen vào, nhẹ nhàng mà ung dung.

Tịch Nhan bỗng thót cả tim, không cần quay đầu lại, cũng biết ai là

người vừa lên tiếng.

“Anh!”, Thanh Y nũng nịu gọi, rồi chạy tới, khẽ đấm yêu vào vai anh,

“Anh thật là quá đáng! Người ta lần đầu kết hôn, thế mà anh lại đủng đỉnh
đến muộn thế này”.

“Lần đầu kết hôn?”. Trác Thanh Liên cố ý làm ra vẻ kinh ngạc, “Em

nói thế là ý gì. Chẳng lẽ lại định….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.