CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 166

trong mộng làm đám cưới, nhưng chú rể lại không phải là mình, trong lòng
không khỏi cay đắng, bèn nhân dịp mượn rượu giở trò.

“Ly rượu này, tôi xin uống đỡ cô dâu!” Tịch Nhan mạnh dạn đỡ lời.

Các bàn xung quanh quay cả lại nhìn. Trông thấy một cô gái xinh đẹp,

dáng thanh tú mảnh mai, anh chàng đó mắt sáng lên, cười cười: “Cô em
xinh đẹp, phải cân nhắc cho kỹ đấy nhé, rượu trắng này hơi bị nặng đấy!”

“Thế thì sao?”, nói rồi ngửa cổ, làm một hơi cạn sạch rượu trong ly.

Mọi người ai nấy mắt tròn mắt dẹt, anh chàng khi nãy vỗ tay tán

thưởng: “Nữ nhi hào kiệt, tửu lượng thật đáng nể!”

Thanh Y thì lại lo sợ tái mét mặt mày. Đồng nghiệp cùng trường, cô

biết rõ, Tịch Nhan bị dị ứng với rượu, bình thường đi tụ tập với đồng
nghiệp chưa bao giờ đụng đến một giọt rượu nào. Hôm nay sao lại khác
thường thế này?

Thanh Y quay đầu lại, thấy Trác Thanh Liên đang đứng cho tay vào

túi quần, đôi mày nhíu lại vẻ không hài lòng, nhưng ánh mắt thì vẫn trong
veo, không rời Tịch Nhan một giây phút nào.

Anh chỉ đứng một bên nhìn, cũng không bước tới ngăn cản. Anh cảm

thấy Tịch Nhan đã tỉnh táo quá lâu rồi, cũng cần có chút hơi men.

“Tôi chưa từng gặp cô gái nào phóng khoáng như cô”. Anh chàng kia

nhân cơ hội niềm nở tiếp cận, “Cô em tên gì? Đang công tác ở đơn vị nào?
Năm nay bao nhiêu tuổi? Chúng ta có thể làm bạn với nhau được không?”

Phóng khoáng cái con khỉ mốc! Tịch Nhan trong lòng từ lâu đã hối

hận chết đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.