CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 220

Trác Thanh Liên do dự một lúc, rồi nói: “Tịch Nhan, em không muốn

công khai mối quan hệ của chúng ta sao?”

“Không phải”. Tịch Nhan lập tức phủ nhận, “Em chỉ không muốn rêu

rao khắp nơi, rồi câu chuyện tình yêu vốn đẹp là thế, lại trở thành đề tài bàn
tán, thành chuyện phiếm cho người ta truyền tai nhau”.

“Anh hiểu suy nghĩ của em”, giọng anh trầm trầm, “Nhưng chuyện em

và anh qua lại với nhau, thiên hạ quan tâm để ý, dường như là chuyện
không thể tránh khỏi”.

“Rắc rối vậy sao?”, đầu dây bên kia vọng lại tiếng cô khẽ thở dài, có

thể tưởng tượng ra vẻ cau mày đăm chiêu của cô lúc này. Tim Trác Thanh
Liên chợt rộn lên.

“Haizz, đúng là rắc rối vậy đấy”. Anh nhại theo giọng điệu của cô.

“Nhưng mà, có cách gì giấu được?”. Cô tự hỏi, sau cùng, thở dài

thườn thượt, “Hừ, ai bảo em lại tự dưng đi thích anh làm gì”.

Trác Thanh Liên ngớ ra: “Em vừa nói cái gì?”

“Em nói em thích anh, ngốc ạ!” Tịch Nhan khẽ cười, gác máy.

Trác Thanh Liên lưu luyến không muốn gập điện thoại lại, trợ lý

Phương Quỳnh nhìn anh đăm đăm.

Bắt gặp đôi mắt anh, cô lập tức nở nụ cười ngọt lịm, nhẹ nhàng:

“Giám đốc Trác, tôi muốn hỏi một chút, vé máy bay đi Thượng Hải ngày
kia, đã xuất vé được chưa ạ?”

Anh suýt nữa thì quên mất, ngày kia phải đi công tác Thượng Hải, một

tuần sau mới về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.